Edit : Hoa Thiên
Beta : Zi
“Nhanh màu sắc tự vệ a!” Người Quân gia sốt ruột nói, nếu như ma thú ngã xuống, không chỉ người Quân gia sẽ bị tai họa, còn có chính là phòng này đều sẽ bị hủy, mấy ngày hôm trước đã đốt một thư phòng.
Quân Mộ Khuynh giống như không biết thế giới bên ngoài vậy, nàng vẫn nhắm hai mắt như cũ, cảm nhận thấy điểm đen nhỏ đang khoan khoái, trong đầu một hình ảnh thoáng qua, chân mày khẽ nhăn lại.
Sau khi điểm đen “Ăn” tia chớp, cũng an tĩnh lại, Quân Mộ Khuynh đang nghi hoặc, bên tai liền vang lên âm thanh gào thét.
“Xích Quân, mau để ma thú màu sắc tự vệ, mau để cho ma thú màu sắc tự vệ!” Quân Lạc Phàm nhìn thân ảnh vội vàng đi tới kia, trong lòng một trận kinh hoảng, đó là chủ mẫu, tại sao chủ mẫu lại tới nơi này, ở đây nguy hiểm như vậy!
Màu sắc tự vệ?
Quân Mộ Khuynh mờ mịt liếc mắt nhìn xung quanh, liền nhìn thấy một lục sắc thân ảnh vội vã thoáng qua, nhưng thân thể của Hắc Dực đã sắp đụng đến nóc nhà, rất nhanh liền ngã xuống.
“Hắc Dực, mau màu sắc tự vệ!” Quân Mộ Khuynh khẩn trương kêu lên, ở trong nháy mắt đó, nàng cảm giác được mình sợ hãi, đó là hết sức đặc biệt sợ hãi, cái loại cảm giác sợ hãi đó, khiến trong lòng nàng lo lắng.
Hắc Dực vốn đã suy yếu tới cực điểm, nó đã muốn ngã xuống, bên tai liền vang lên giọng nói của Quân Mộ Khuynh, nó miễn cưỡng mở mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-ngu-thu-su/3099211/quyen-3-chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.