Edit: Hoa Thiên
Beta: Zi
Quân Ưu khiếp sợ đứng ở tại chỗ, hắn làm cha cũng không nói gì, nhi tử làm sao lại đưa ra quyết định như vậy, Quân Mộ Khuynh há có thể dễ trêu chọc, dù cho nàng luyện khí không quen, Việt nhi cũng không nên vọng động như vậy, Quân Ưu kinh hãi liếc mắt nhìn Quân Mộ Khuynh một cái, vội vàng đuổi theo, hắn phải đi khuyên nhủ Việt nhi mới được, cuộc tỷ thí này nhất định không thể tiến hành.
“Ngươi rãnh quá nên kiếm chuyện làm à?” Âm thanh lạnh như băng truyền đến, La Tắc chậm rãi xoay người, nhìn thấy nụ cười ưu nhã của Quân Mộ Khuynh, lập tức rùng mình một cái, cố gắng nặn ra một nụ cười.
“Hắc hắc, ha ha, việc này, Khuynh nhi, ta chỉ là không nhìn được, ngươi không nghe thấy cái tên kia nói sao? Thua thì quỳ xuống đất xin lỗi ngươi.” Hắn thật đúng là muốn nhìn một chút biểu tình của tên kia khi thua sẽ có bộ dạng gì.
Thua sẽ quỳ xuống đất xin lỗi, khóe miệng Quân Mộ Khuynh cong thành một đường, “Người của Quân gia làm bất cứ chuyện gì cũng không liên quan tới ta!” Dù cho Quân gia quỳ xuống đất xin lỗi, vậy thì thế nào, đừng nói người nọ chỉ là con cháu của một chi thứ nho nhỏ, dù cho gia chủ Quân gia quỳ xuống, nàng cũng sẽ không xúc động!
Trong lòng La Tắc có chút khẩn trương, nhìn sắc mặt Quân Mộ Khuynh lãnh khốc, trong lòng không khỏi lộp bộp một chút, “Khuynh nhi việc này…”
“Đồ đệ bảo bối, có phải tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-ngu-thu-su/3099164/quyen-3-chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.