Edit: Zi
Khắp nơi trong Quang Minh thánh điện đều tỏa sáng lấp lánh, đi vào thánh điện làm cho người ta có cảm giác nhẹ nhõm, một cảm giác thư thái tuôn ra từ sâu trong lòng người.
Trong thánh điện, mỗi người đều tỏa ra một quầng sáng nhàn nhạt, mỗi khi đi lại, quầng sáng trên người lại lóe sáng, bọn họ đoan trang, thánh khiết, cao quý, ưu nhã, như là thần linh hạ phàm, làm cho người ta kính phục.
Bốn thân ảnh chậm rãi đi qua trong Quang Minh thánh điện, bọn họ không biết đã đi được bao lâu, cứ đi từ từ như vậy.
Nhắc tới cũng thật khéo, hôm nay Quân Mộ Khuynh không mặc bộ đồ màu trắng ngày hôm qua, mà đã đổi thành bộ đồ màu đỏ rực, nàng đi tới một nơi chỉ toàn một màu trắng như ở đây, thật là không hợp chút nào, trên người nàng còn tản ra hơi thở lạnh như băng, đem cái nhu hòa của thánh điện đánh tan không ít.
Khóe miệng Quân Mộ Khuynh khẽ nhếch, Quang Minh thánh điện thật không tồi nha, gạch ngọc tường vàng, ban công bằng bạc, còn có quang minh lực nữa, khó trách bọn hắn muốn thêm nhiều người có quang nguyên tố vào Quang Minh thánh điện đến vậy, những thứ này đều là nhờ vào nguyên tố của mấy người đó, dùng tinh thần lực đem nguyên tố tạo thành, trở thành quang minh lực, người vừa đi vào liền cảm giác được toàn thân vô cùng thoải mái, nỗi mệt nhọc trên người cũng hoàn toàn biến mất.
Nhưng vẫn là câu nói kia, Quang Minh thánh điện, chưa chắc đã trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-ngu-thu-su/3099059/quyen-3-chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.