Edit: Hoa Thiên
Beta: Zi
“Ngươi hỏi đi.”
“Quang Minh thánh điện, có ai tên là Khiết Nhã không?” Nàng nhớ rõ, người kia gọi là Khiết Nhã, là có hai loại nguyên tố, một là thủy, một là quang.
Khiết Nhã!
“Thanh nhi, sao ngươi biết Khiết Nhã!” Người ngoài căn bản không biết Khiết Nhã, ngay cả người của Quang Minh thánh điện cũng chưa chắc biết Khiết Nhã, Khiết Nhã là người thuần khiết nhất thánh điện, từ nhỏ đã bị ngăn cách với bên ngoài, không bị lây thói xấu ở bên ngoài, thánh khiết cao thượng, bọn họ cũng là vất vả lắm mới biết được có một thánh nữ, gọi là Khiết Nhã.
Quân Mộ Khuynh không biết sao bọn họ lại ngạc nhiên đến vậy, chỉ lãnh đạm nói, “Ta đã gặp.”
“Khiết Nhã là ai?” Mạc Tuyết Lan ngơ ngác hỏi, bọn họ đang nói cái gì, Quang Minh thánh điện lúc nào có nhân vật như vậy, nàng từ nhỏ ở Quang Minh thánh điện, ra ra vào vào, cũng không có nghe nói qua, có người Khiết Nhã này.
“Có người đến.” Mặc Ngạo Tà lạnh lùng cắt đứt trận đối thoại này, con ngươi màu mực, xuất hiện gợn sóng.
Mùi máu tươi! Quân Mộ Khuynh chợt nhìn về phía mấy người đi tới, quần áo màu trắng, trên người có mùi máu tươi nồng nặc, người khác ngửi không thấy được, nàng vừa ngửi liền biết, đây cũng là nàng từ nhỏ luyện được.
“Mặc thiếu gia, là Thánh Huy trưởng lão bảo chúng ta tới mang mọi người ra ngoài.” Ba người đều là một bộ trắng tinh, trên mặt còn mang theo nụ cười nhàn nhạt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-ngu-thu-su/3099044/quyen-3-chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.