Edit: ZiQuân Mộ Khuynh lạnh lùng nhìn người bị lam triều đả thương, xoayngười đi về phía đoàn người Thanh Hỏa dong binh đoàn, nàng nhìn Doãn Lệ, xấu hổ nói: “Doãn đội trưởng, đã đem phiền phức cho các ngươi rồi.”chắc chắn phiền phức không nhỏ, người của Long Vũ dong binh đoàn nhấtđịnh sẽ không dừng tay dễ dàng như vậy.
Nàng cho rằng Doãn Lệ sẽ trách nàng, ai biết lại nhìn thấy Doãn Lệ đi tới trước mặt Tôn Tài cười nói: “Tôn phó đội trưởng, hy vọng ngươi tuân thủ theo ước định, rời khỏi đây.” Mặc kệ Xích Quân có đả thương Ngân Tử hay không, hắn, đã được người của Thanh Hỏa dong binh đoàn nhận địnhrồi, người như vậy, không thể làm bạn hữu được là một sai sót lớn.
Hỏa Liêm đứng ở trên vai Quân Mộ Khuynh, trong lòng còn chưa hết sợhãi sau một màn vừa rồi, người khác không biết, nhưng nó biết rất rõràng, nếu lực lượng của nhân nhỏ hơn một chút thôi, cánh tay của nàngnhất định sẽ bị phế đi, chuyện nguy hiểm như vậy, chủ nhân cũng dám làm, thật là không biết yêu thương bản thân mà.
Tôn Tài nằm trên mặt đất, nói cũng không nói câu nào, cơn đau đã làmcho môi hắn trắng bệch, mấy người của Long Vũ dong binh đoàn không bịthương thì lại bị dọa cho sợ chết khiếp, đặc biệt là cái đấu kỹ sư kia,vẻ mặt hắn kinh hoảng vô cùng, hắn nhìn thấy phong nhận của mình phóngra bị đánh ngược trở lại, nếu không phải Xích Quân công tử hạ thủ lưutình, hắn đã mất mạng.
Doãn Lệ khách khí vài câu với Tôn Tài, nhưng Tôn Tài lại chẳng thèmđể ý, hắn trừng mắt nhìn Quân Mộ Khuynh đứng ở xa, như nói cho nàngbiết, chuyện này, hắn tuyệt đối sẽ không bỏ qua như vậy, Long Vũ dongbinh đoàn nhất định cũng sẽ không để im như vậy.
“Người đâu, tới đưa Tôn phó trưởng đoàn trở về.” Doãn Lệ đương nhiêncũng nhìn thấy ý tứ trong mắt của Tôn Tài, người của Long Vũ dong binhđoàn sao có thể chịu im được chứ, hôm nay Xích Quân làm hắn bị thương,hắn nhất định sẽ trả thù.
Doãn Lệ vừa dứt lời, lập tức liền có mấy người đi ra, cầm cáng cứu thương nhẹ nhàng đặt Tôn Tài lên.
“Nếu đội trưởng Ngân Thước có hỏi vì sao Tôn phó đoàn trưởng bịthương thì cứ nói sự thật là được rồi.” Chuyện này nhất định sẽ khôngkết thúc đơn giản như vậy.
“Rõ.” Những người kia gật đầu đáp, người của Long Vũ dong binh đoàn ngạc nhiên nhìn Quân Mộ Khuynh rồi cũng nhanh chóng rời đi.
Người của Thanh Hỏa dong binh đoàn nhìn đoàn người Long Vũ dong binhđoàn rời đi đột nhiên trở nên sôi động hẳn: “Xích Quân công tử, ngươithật lợi hại nha, thảo nào dẫn đầu lại nói ngươi thần kỳ đến thế, ngươiquả thật vô cùng lợi hại.” thanh âm sùng bái vang lên ở khắp nơi, ngườicủa Long Vũ dong binh đoàn cũng dám đả thương Xích Quân công tử, XíchQuân công tử có thể không lợi hại à?
Quân Mộ Khuynh nhẹ nhàng gật đầu, nhìn Doãn Lệ nói: “Doãn đội trưởng, ta muốn rời đi, lần này đã mang đến cho Thanh Hỏa dong binh đoàn rắcrối rồi.” đây là dong binh đoàn của Doãn đại ca, nàng không thể liên lụy Doãn đại ca tín nhiệm mình như vậy.
Doãn Lệ đi tới trước mặt Quân Mộ Khuynh: “Ngươi không cần rời đi đâu, không có gì cả.” người của Long Vũ dong binh đoàn dám làm càn với bọnhọ sao?
“Không, ta vẫn phải rời đi, ta sẽ quay lại gặp Doãn đại ca sau, cóđiều đoạn thời gia tới, hy vọng các ngươi đừng tới tìm ta, ta cũng sẽkhông liên lạc với các ngươi đâu.” Quân Mộ Khuynh đạm mạc nói, còn ở lại nữa không biết sẽ xảy ra chuyện gì.
“Được rồi, ta sẽ nói cho tiểu tử Doãn Thí Sát kia là ngươi đã tới.”Doãn Lệ vỗ vỗ vai Quân Mộ Khuynh, cười nói, kỳ thực hắn tuyệt đối khôngđể ý chuyện Xích Quân đả thương người của Long Vũ dong binh đoàn, sớmmuộn gì bọn họ cũng sẽ đụng mặt nhau mà thôi.
“Được.” Quân Mộ Khuynh gật đầu, liếc mắt nhìn một vòng: “Xích Quânnhất định sẽ quay lại gặp các vị sau.” Nàng muốn đi Huyết Nguyệt dongbinh đoàn một chuyến, nếu không bọn họ nhất định sẽ nói nàng nói khônggiữ lời, tới lính đánh thuê công hội mà không qua gặp bọn họ.
Cái Thạch đi tới trước mặt Quân Mộ Khuynh: “Xích Quân công tử, lãophu rất ít khi kính phục người khác, nhưng ngươi là một trong số đó, sau này nếu có chuyện gì xảy ra, nếu ngươi cần, Cái Thạch nhất định tới.”Xích Quân công tử đã muốn đi thì bọn họ cũng không ép buộc giữ lại được.
“Này này, lão Thạch đầu, ngươi thế nào lại quên mất Lam Tổ ta rồi a,Xích Quân công tử, ta cũng thế.” Lam Tổ cười lớn nói, hung hăng vỗ vàolưng Quân Mộ Khuynh một cái thật mạnh.
“Ách…” Quân Mộ Khuynh đâu có nghĩ tới, chỉ một trận chiến mà có thêmhơn hai bằng hữu, những lính đánh thuê khác cũng thấy kinh ngạc, Quân Mộ Khuynh vậy mà có thể được hai người mắt luôn ở trên trời để ý đến.
“Ngươi đáp ứng đi, hai lão già này nếu không nhận được lời đáp ứngcủa người thì nhất định không buông tha cho ngươi đâu.” Xem ra vừa rồichấn động Xích Quân làm ra đã gây ảnh hưởng không nhỏ, ngay cả hai lãonày cũng nguyện ý đứng ra vì hắn, trong mắt Doãn Lệ lóe ra quang mang,bộ dáng vẫn thoải mái.
“Được.” Quân Mộ Khuynh gật đầu nói: “Vậy ta đi trước, sau này gặplại.” nói xong, nàng liền xoay người rời đi, sau ngày hôm nay, mọi người sẽ biết Xích Quân đã đến công hội lính đánh thuê, nàng muốn cho mọingười tận mắt nhìn thấy Xích Quân đã rời khỏi công hội.
Thân ảnh đỏ rực cố ý đi lại trên đường cái, Quân Mộ Khuynh chậm rãiđi lại trên đường chính là để cho mọi người biết rằng Xích Quân đã rờiđi khỏi Dong binh trấn, đi ra khỏi cửa thành, Quân Mộ Khuynh nhìn vàotrong cười cười, nàng sẽ quay lại, rất nhanh thôi.
Quân Mộ Khuynh một mình đi tới chỗ không người, đem vi mạo cất đi, yphục, ủng màu đỏ đều đổi hết thành màu đen, ngoại trừ đôi mắt màu đỏ ra, những thứ còn lại, khó ai có thể nhận ra, đây chính là Xích Quân.
“Chủ nhân, sao ngươi phải rời đi, dù sao những tên kia cũng không thể đánh lại ngươi a.” Hỏa Liêm đứng ở một bên nghi hoặc hỏi Quân MộKhuynh, nó đối với mấy tên vừa rồi còn chẳng thèm nhìn, đám người kiacho rằng có thể đả thương chủ nhân của nó sao? Nằm mơ.
Quân Mộ Khuynh nhìn Dong binh trấn cách đó không xa, Xích Quân rờiđi, nhưng Quân Mộ Khuynh sẽ quay lại, còn là rất nhanh nữa kia.
“Ngươi thì biết cái gì, lúc trước Doãn Thí Sát giúp ta, ta chỉ mới là cấp mười đại kỹ sư, đó là người bạn đầu tiên của ta.” Nàng rất quýtrọng phần hữu tình này, không hỏi nguyên nhân, Doãn đại ca cứ thế màtin tưởng nàng, nàng làm sao lại không biết xấu hổ làm liên lụy ThanhHỏa dong binh đoàn cơ chứ.
Hỏa Liêm dùng móng vuốt gãi gãi đầu, bằng hữu? Ma thú chúng nó tớigiờ cũng không có bằng hữu, hơn nữa, nó cho rằng người luôn lạnh nhưbăng như chủ nhân cũng sẽ có bằng hữu.
“Còn nữa, miễn phí cho ngươi một bài học, không lấy tiền của ngươi.”Thanh âm của Quân Mộ Khuynh lại vang lên, Hỏa Liêm tò mò nhìn nàng.
“Đánh không lại thì chạy, hiểu không?” nàng không phải là quân tử, còn nữa, đánh không lại mà cứ đứng im chính là đồ ngu.
Hỏa Liêm thiếu chút nữa rớt từ trên vai Quân Mộ Khuynh xuống, vô sỉa. Nó sao có thể quên được cái mặt vô sỉ của chủ nhân cơ chứ, nguyên tắc của chủ nhân nó không nên quên a, nó sao có thể quên được chủ nhân luôn là người vô sỉ, lo lắng chi vô ích.
“Chủ nhân, mấy người kia nhìn quen quen.” Đầu Hỏa Liêm đầy hắc tuyến, trong mắt còn mang theo một chút khinh bỉ nàng, nó đứng trên lưng QuânMộ Khuynh, chỉ chỉ về phía sau.
Quân Mộ Khuynh chậm rãi xoay người, trên mặt lập tức liền có một nụcười khó có thể gặp: “Đương nhiên là quen rồi, không phải là đoàn ngườicủa Huyết Nguyệt dong binh đoàn hay sao, ta còn đang nghĩ không biếtquay lại như thế nào mà không dẫn đến sự chú ý của người khác, hiện tạithì quá tốt.” Quân Mộ Khuynh cười nói, có Huyết Nguyệt dong binh đoàn ởđây, không có ai sẽ hoài nghi người tóc đen, mặc đồ đen chính Xích Quânđã rời đi.
“Chủ nhân, ta ngủ trước.” Nói xong Hỏa Liêm liền nằm trên vai Quân Mộ Khuynh ngủ say.
Quân Mộ Khuynh liếc Hỏa Liêm trên vai một cái, đi nhanh tới đón người của Huyết Nguyệt dong binh đoàn đang tới: “Các ngươi thế nào hôm naymới tới?” Quân Mộ Khuynh tò mò hỏi, nàng tới đây sớm hơn họ tới mộtngày.
Nhìn thấy bóng dáng của Quân Mộ Khuynh, người vui vẻ nhất là Lạc AnhNinh, nàng chạy ngay tới trước mặt Quân Mộ Khuynh, ra vẻ đại tỷ: “Thếnào, không dám đi vào à? Có muốn ta dẫn ngươi vào không? Để ngươi thamquan một vòng Dong Binh trấn nhé.” Thật tốt quá.
“Tốt.” Quân Mộ Khuynh gật gật đầu, nàng tới đây đã hơn một ngày,nhưng vừa vào đã trực tiếp tới Thanh Hỏa dong binh đoàn rồi, cũng chưacó cơ hội dạo Dong Binh trấn.
Lạc Ưng Hùng nhìn thấy Quân Mộ Khuynh, trên mặt cũng nở một nụ cười:“Tiểu Khuynh, ngươi tới lâu rồi sao?” sao có thể đứng ở đây, bên tronghẳn là không có gì chứ, sao lại không vào?
“Không có, ta cũng vừa mới tới thôi, sao các ngươi lại tới đây trễthế? Theo lý mà nói, sau khi ma thú tấn chức các ngươi đã có thể đi rồimà, sao giờ mới tới nơi?” Đến chậm hơn so với nàng tới một ngày luôn,chẳng lẽ trên đường có chuyện gì sao?
Lạc Ưng Hùng lắc lắc đầu: “Không có chuyện gì lớn, chỉ là gặp vài con ma thú, tổn thất vài người, ngươi không sao chứ?” sau khi nàng rời đithì ma thú đột nhiên xuất hiện, một đường bọn họ quay lại đều bị ma thúchặn, còn chết vài người.
Quân Mộ Khuynh nhìn vào đoàn người phía sau, Quýnh Ngưu bị thươngcánh tay, Liên Tí đang vỗ về hắn, trong bọn họ đúng là thiếu vài khuônmặt.
“Ta không sao, đi thôi.” Quân Mộ Khuynh nói xong liền cất bước tiến.
“Tiểu Khuynh.” Lạc Anh Ninh nghi hoặc nhìn Quân Mộ Khuynh.
“Làm sao vậy?”
“Không phải là ngươi muốn đi tìm Doãn Thí Sát…”
“Ta ở trên đường tình cờ gặp được người của Thanh Hỏa dong binh đoàn, thuận tiện hỏi thăm một chút thì biết được Doãn đại ca đi làm nhiệm vụchưa về, ta tính ở đây chờ vài tháng, không có chỗ ở, nên muốn ở chỗ các ngươi, được chứ?” Quân Mộ Khuynh thản nhiên nói, cũng đem mọi chuyệnđơn giản hóa đi.
Nghiêm Thanh đi tới trước mặt Quân Mộ Khuynh, thanh âm ồm ồm: “Đươngnhiên là được, ta nhất định sẽ mang ngươi đi tham quan dong binh đoàncủa chúng ta, chúng ta mặc dù không còn như xưa, nhưng vẫn còn rất nhiều huynh đệ tốt.” Tiểu Khuynh có thể tới thật là tốt, không chừng khi nàng thấy dong binh đoàn bọn họ sẽ đồng ý tham gia vào dong binh đoàn cũngnên.
Đoàn người vừa cười vừa nói đi vào Dong Binh trấn, xung quanh khôngcó ánh mắt kì dị nào nhìn nàng làm cho Quân Mộ Khuynh thở phào nhẹ nhõm.
Vốn Lạc Anh Ninh định mang Quân Mộ Khuynh đi dạo Dong Binh trấn mộttí, nhưng Lạc Ưng Hùng nói gần đây Huyết Nguyệt dong binh đoàn có chútchuyện, nhân số bị giảm bớt, bây giờ còn chết vài người, nếu như trướckia, là chuyện bình thường, nhưng đối với hiện trạng hiện nay của HuyếtNguyệt dong binh đoàn, đây là một sự đả kích lớn.
Quân Mộ Khuynh cũng không nghĩ gì nhiều, liền nói đi Huyết Nguyệtdong binh đoàn trước đi, điều này làm cho Lạc Ưng Hùng rất cảm kích,trong lòng không khỏi nghĩ tới chuyện mời Quân Mộ Khuynh gia nhập vàodong binh đoàn mình, đây đối với bọn họ là chuyện không thể nào tốt hơn, có điều nàng đã nói sẽ không gia nhập vào bất kì dong binh đoàn nào nên hắn cũng không nói nhiều.
Vào Dong Binh trấn, Quân Mộ Khuynh cũng không dám đi qua lại nhiều,nàng đã từng dùng mặt thật đánh Ngân Tử ở tửu lâu, nếu bị người ta nhậnra nhất định sẽ kéo them nhiều phiền phức.
“Tiểu Khuynh, đằng trước chính là dong binh đoàn của chúng ta, chúngta ra ngoài cũng hơn cả tháng rồi.” Lạc Anh Ninh nhìn mấy căn phòng ởphía xa xa không khỏi thở phào một tiếng, tâm cũng buông lỏng xuống, ởđây đã là nhà của họ rồi, không còn gì nguy hiểm nữa.
“Dong binh đoàn cũng có chỗ của riêng mình sao?” Quân Mộ Khuynh tò mò hỏi, ở đây không cùng một chỗ với chỗ của Thanh Hỏa dong binh đoàn,hiển nhiên là nhỏ hơn so với chỗ của Thanh Hỏa dong binh đoàn nhiều.
“Đúng vậy, mỗi dong binh đoàn đều có chỗ ở của riêng minh, các tàiphú ở đây đều thuộc về dong binh đonà.” Lạc Ưng Hùng giải thích, bọn họ ở một địa phương như vậy, chẳng bằng một phần ba chỗ của đệ nhất dongbinh đoàn, càng không có vật gì đáng giá quanh đây.
Quân Mộ Khuynh gật gật đầu, trong lòng cũng ấm áp, nàng nhìn bìnhnguyên xung quanh cũng phát hiện ra ở đây nhỏ hơn so với Thanh Hỏa dongbinh đoàn rất nhiều, hơn nữa nhìn cũng không có nhiều tài nguyên cholắm.
“Tới rồi.” Lạc Ưng Hùng thản nhiên nói, sau đó đi tới cửa, thủ vệthấy phó đoàn trưởng đã trở về, một người lập tức vọt vào thông báo chobên trong, người còn lại thì vô cùng hưng phấn, cứ theo hỏi những chuyện đã xảy ra ở dọc đường.
Lạc Ưng Hùng vô cùng kiên trì giải thích cho người nọ, đem những nguy hiểm đã gặp phải hạ xuống mức thấp nhất, thủ vệ nhìn đội ngũ thiếu gầnmột nửa so với lúc đầu, không khỏi thở dài những vẫn vung nên một nụcười.
“Ưng Hùng, ngươi rốt cuộc đã trở về.” thanh âm sang sảng truyền tớitừ đằng xa, Lạc Anh Ninh cũng bỏ Quân Mộ Khuynh mà lập tức chạy đến bêncạnh người nọ.
“Đội trưởng, ngươi thật là thiên vị nha, lần nào cũng chỉ nhìn thấymỗi đại ca ta, không nhìn thấy ta sao?” Lạc Anh Ninh trêu chọc nói, nhìn thấy khuôn mặt quen thuộc, nàng có cảm giác tâm như thả lỏng.
Đội trưởng Huyết Nguyệt dong binh đoàn nghe Lạc Anh Ninh nói như vậychẳng những không tức giận mà còn trêu chọc lại nàng: “Còn nói sao, tavừa mới ra, người nhìn thấy đầu tiên là đại ca ngươi, lần này ngươi đilàm nhiệm vụ có phải có đồ gì tốt không muốn lấy ra nên trốn ở đằngsau?” đối mặt với nữ nhân duy nhất trong dong binh đoàn, đội trưởngHuyết Nguyệt dong binh đoàn vẫn có chút cảm giác áy náy.
Cho dù có muốn đủ nhân số lính đánh thuê, nhưng Anh Ninh vẫn chỉ làmột nữ hài tử, cho dù có gia nhập vào dong binh đoàn, cũng không nên đilàm nhiệm vụ nguy hiểm như vậy, chỉ cần tìm nhiệm vụ nhẹ nhàng thích hợp để rèn luyện là được rồi, thế nhưng nàng biết người không đủ nên mộtmực đòi đi theo đại ca nàng để hoàn thành nhiệm vụ.
“A, đúng rồi, nói đến thứ tốt, thì có nha, đây đây, chúng ta gặp được hai người, bọn họ bảo muốn gia nhập vào dong binh đoàn của chúng ta.”Lạc Anh Ninh tự hào nói, trên mặt không che giấu được sự sung sướng,nhân số có thể tang là điều không dễ dàng, này hoàn toàn là công củatiểu Khuynh.
“Ồ?” đội trưởng Huyết Nguyệt nhìn về phía sau, nhưng lại không nhìntới Liên Tí và Quýnh Ngưu, trái lại thì nhìn thấy Quân Mộ Khuynh: “Vị cô nương này là?” mắt màu đỏ sao?
“Đúng rồi, đội trưởng, đây là một vị bằng hữu tốt mà chúng ta gặpđược ở trên đường, tiểu Khuynh, nàng muốn tới lính đánh thuê công hộitìm người nhưng người kia lại đi làm nhiệm vụ mất rồi, nên ta muốn đểnàng ở chỗ chúng ta vài ngày.” Hai tháng này cũng sẽ không có nhiệm vụgì, hai tháng sau chính đấu xếp hạng thường niên dong binh đoàn, bọn họcần phải nghỉ ngơi hồi phục, chuẩn bị tỉ thí.
Quân Mộ Khuynh nhìn người đội trưởng kia, cười cười, con mắt đỏ đậm vẫn còn nguyên một mảnh băng hàn.
“Tiểu Khuynh cô nương, tại hạ là Lý Cổ Nguyệt.” Lý Cổ Nguyệt cũng cười một cái với Quân Mộ Khuynh.
“Ngươi gọi ta là tiểu Khuynh là được rồi.” Quân Mộ Khuynh đạm mạc nói, vô cùng bình tĩnh.
Vẻ thành thục của Quân Mộ Khuynh làm cho Lý Cổ Nguyệt vô cùng sửngsốt, cô gái trước mắt nhìn qua tuổi cũng không lớn, vậy mà có thể bìnhtĩnh thản nhiên như vậy, người như vậy, rất khó tìm.
“Đội trưởng, tiểu Khuynh là thế đấy, lúc chúng ta mới gặp nàng, nàngcòn lạnh lùng hơn bây giờ nữa kìa, lúc đó chúng ta đụng phải Long Vũdong binh đoàn, may mà có tiểu Khuynh. Đội trưởng, ngươi đi qua gặpngười mới đi, người ta còn đang bị thương, chờ gặp ngươi rồi mới quay về dưỡng thương được.” Lạc Anh Ninh đi tới bên cạnh Lý Cổ Nguyệt, nàngbiết tiểu Khuynh nhất định sẽ làm đội trưởng giật mình mà.
Lúc này Lý Cổ Nguyệt mới nhìn tới hai nam tử bên cạnh Quân Mộ Khuynh, một người nhìn có vẻ ma lanh, một người thì có vẻ hiền lành: “Các ngươi tên là gì?”
“Liên Tí, Quýnh Ngưu.” Hai người trăm miệng một lời trả lời.
Lý Cổ Nguyệt gật gật đầu: “Các ngươi đi nghỉ ngơi đi, ta sẽ an bàichỗ ở cho các ngươi.” Nhìn thấy Quýnh Ngưu bị thương ở tay, Lý Cổ Nguyệt nhíu mày, xem ra bọn họ là bị thương trong lúc trở về.
“Cảm ơn.” Liên Tí vội vàng nói, người của Huyết Nguyệt dong binh đoàn thật là tốt, lúc mới vào, hắn còn không xác định được quyết định củamình là đúng hay sai, nhưng trải qua một thời gian ở chung, hắn cảm giác những người này vô cùng tốt, họ sẽ không vì đẳng cấp của hắn thấp màkhinh thường hắn, cũng sẽ không vì hắn nhát gan mà trêu chọc hắn, hắnquyết định sẽ ở lại đây.
“Đừng khách khí, từ giờ trở đi, chúng ta đã là người một nhà rồi,giữa người nhà với nhau không cần khách khí như vậy đâu.” Lý Cổ Nguyệtcười lớn nói, lộ ra nụ cười tỏa nắng, hiện tại có thể có người gia nhậpvào dong binh đoàn là chuyện không dễ dàng, hắn cũng không yêu cầu caoquá.
“Được.” Liên Tí rớt nước mắt, rồi quay lại nhìn Quân Mộ Khuynh nói:“Tiểu Khuynh cô nương, ta cũng muốn cảm ơn ngươi, ta nhớ ra đã gặp ngươi ở đâu rồi, ta sẽ không nói ra đâu, nhưng vẫn cảm ơn ngươi.” Nếu khôngphải nhờ nàng, bọn họ cũng sẽ không gia nhập vào Huyết Nguyệt dong binhđoàn, người ngày đó ở hắc rừng rậm nhất định là nàng, thiếu nữ có y phục đỏ rực như Xích Quân công tử, lúc đó hắn chỉ đứng ở xa nhìn nên chỉ nhớ mơ hồ thôi.
Quân Mộ Khuynh lộ ra một nụ cười thản nhiên: “Không có gì, tốt!” điều này làm cho Quân Mộ Khuynh hơi giật mình, hắn đúng là nhớ ra rồi, xemra chuyện ngày đó đã để lại ấn tượng khá lớn trong hắn.
“Tiểu Khuynh, hắn sẽ không nói ra cái gì cơ?” Lạc Anh Ninh tò mò hỏi, chẳng lẽ tiểu Khuynh có chuyện gì bí mật sao?
“Làm sao ta biết được, không phải ngươi muốn mang ta đi dạo dong binh đoàn sao?” Quân Mộ Khuynh mỉm cười nói, chuyện người ta không muốn nói, bọn họ cũng không cần biết.
“Đội trưởng…”
“Không biết tên gọi đầy đủ của cô nương là gì?” Lý Cổ Nguyệt kích động hỏi.
Quân Mộ Khuynh trầm mặc một chút, rồi chậm rãi mở miệng: “Quân Mộ Khuynh.”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]