Edit: ZiSau khi Liên Tí đồng ý, hắn thấy nụ cười trên mặt Quân Mộ Khuynh,trong lòng đột nhiên tuôn ra cảm giác bất an, sao tự nhiên hắn có cảmgiác bị người ta tính toán nhỉ.
“Hình như ta thấy ngươi hơi quen quen?” Liên Tí tò mò hỏi.
“Thật sao?” Quân Mộ Khuynh nhíu mày, nàng tin chắc chắn hắn đã nghequa sự tích của Quân Mộ Khuynh, nhưng tuyệt đối sẽ không biết Quân MộKhuynh là tóc đỏ mắt đỏ, nếu như biết cũng không sao, bọn họ có nói racũng không có gì quan trọng, chỉ là nàng muốn trải qua thêm mấy ngày yên tĩnh mà thôi.
“Đúng vậy.” Liên Tí thành thật gật gật đầu, vẻ mặt mờ mịt, hắn thật sự đã gặp qua người trước mặt sao?
“Liên Tí, lần trước ngươi cũng nói thế với Xích Quân công tử, cònchưa đủ ngốc sao? Ta cũng chưa gặp qua nàng, làm sao ngươi lại thấy quen được?” Quýnh Ngưu nheo mắt lại, thỏa mãn vì cái bụng được lấp đầy nhìnQuân Mộ Khuynh, lười biếng nói.
“Chắc ta nhìn nhầm thôi.” Liên Tí lập tức nằm dài trên mặt đất, ăn no rồi buồn ngủ, ngày hôm nay, quá tốt.
Thấy bọn họ đều đồng ý, Quân Mộ Khuynh cười cười đứng dậy, đi tớitrước mặt mấy người còn đang nghi hoặc: “Bọn họ đồng ý rồi, coi như làthù lao các ngươi dẫn đường ta tới lính đánh thuê công hội đi.” Cứ thếđi, để hai người này ở lại Huyết Nguyệt dong binh đoàn cũng không tệlắm.
“Tiểu Khuynh, ngươi vừa nói với bọn họ cái gì vậy?” Lạc Ưng Hùng cũng không khỏi hiếu kỳ, nói mấy câu liền thuyết phục được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-ngu-thu-su/3098970/quyen-3-chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.