Edit: Zi
Tất cả mọi người đều nhìn chăm chăm vào đấu kỹ trận ở dưới chân Quân Mộ Khuynh, ngay cả Ninh Sương và Lôi Ngải đang ở trên lôi đài cũng ngốc lăng, các nàng ngây ngốc nhìn đấu kỹ trận của Quân Mộ Khuynh mà trong lòng cũng bắt đầu phát run.
Cấp năm kỹ linh sư a! Hỏa nguyên tố cấp năm kỹ linh sư! Quân Mộ Khuynh có phải là người hay không vậy? Nàng mới có mười tuổi thôi đó, mấy tháng trước còn được xem là phế vật không thể ngưng tụ đấu kỹ, bây giờ thì sao? Thiên tài hay phế tài? Nói một cách khác, ngay từ đầu Quân Mộ Khuynh đã ẩn giấu thực lực của mình, không cho ai biết cả.
Con mẹ nó, rốt cuộc là kẻ nào đồn bậy bạ vậy hả. Lời đồn hại chết người a!
Này rõ ràng là nghịch thiên! Thiên phú tuyệt vời!
Quân Mộ Khuynh cúi đầu nhìn đấu kỹ trận dưới chân, cười khẽ nói: “Thế nào? Hiện tại đã biết sợ? Ba ngày trước các ngươi nhìn thấy ‘bát phương chi hỏa’ của ta còn có thể phản kháng cơ mà, hiện giờ sao không hành động?” Con hổ không phát uy các nàng tưởng là con mèo bệnh à? Ngu ngốc? Phế vật? Ta cho các ngươi xem ai mới là ngu ngốc, ai mới là phế vật.
Cấp một kỹ linh sư lúc nãy bị dọa rớt xuống lôi đài cũng vội vã lau mồ hôi trên trán, hoàn hảo, hoàn hảo là hắn đã sớm lăn xuống, nếu không nhất định sẽ dị chết mất.
Khóe miệng mọi người đều co quắp, vô cùng ‘kính phục’ nhìn Lôi Ngải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-ngu-thu-su/3098942/quyen-2-chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.