Edit: Zi
Quân Mộ Khuynh nhẹ nhàng vuốt ve đầu Hỏa Liêm: “Ngươi rất muốn chủ nhân ngươi đi lên sao?” Tâm tư của nó đừng tưởng là nàng không biết.
“Chủ nhân cũng có thể không lên mà.” Nó tuyệt đối sẽ không thừa nhận với chủ nhân là rất vô cùng hy vọng chủ nhân có thể đi lên đó, chủ nhân lên đó mới gọi là khốc, chứ mấy tên kia đánh như mèo quào, chả hay tẹo nào.
Quân Mộ Khuynh nhíu nhíu mày, cười nói: “Ngươi nghĩ ta sẽ tin lời ngươi sao?”
“Chủ nhân, ta nói thật mà.” Hỏa Liêm mở to hai tròng mắt, chớp chớp, vô tội nhìn Quân Mộ Khuynh.
“Chi Chi! Chi Chi!” Chi Chi ở trên lưng Quân Mộ Khuynh không ngừng kêu to, nhìn hành động của nó hẳn là đang cười nhạo Hỏa Liêm đi, mắt đều híp cả lại.
Hỏa Liêm thẹn thùng, cái tên này cười cái gì chứ? Nó thật sự rất thành thật mà, vô cùng thành thật.
“Ngươi có muốn ta ném ngươi lên để ngươi có thể làm đài chủ lôi đài không?” Quân Mộ Khuynh khẽ nói, mắt vẫn luôn nhìn chăm chăm người trên lôi đài, phong nguyên tố cấp một kỹ linh sư.
Hỏa Liêm rụt cổ lại, không dám nói gì nữa, nó có muốn lên cũng không được a, nếu như hiện giờ hắn là một nam tử phong lưu phóng khoáng, ngây thơ đáng yêu, hắn nhất định sẽ leo lên đó giúp chủ nhân cướp lôi đài, nhưng nếu giờ nó đi lên không biết sẽ dọa biết bao nhiêu người.
Một thân đỏ đậm đứng ở giữa, tất cả mọi người đứng xung quanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-ngu-thu-su/3098938/quyen-2-chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.