Edit: Zi
“Xích Quân công tử, ngươi làm ta bị thương thì thôi, giờ lại còn vô lễ với cha ta nữa.” Vương Gia yếu ớt nói, ra vẻ đã phải chịu ủy khuất rất nhiều, nói xong còn không quên lau lau nước mắt trên mặt, bàn tay nhỏ bé huyết nhục mơ hồ đập vào mắt Vương Thái Bảo.
“Cái gì? Là tên tiểu tử ngươi làm con gái bảo bối của ta bị thương? Ngươi cũng thật to gan.” Vương Thái Bảo vươn tay định nắm cổ áo Quân Mộ Khuynh lên.
Một hồng sắc thân ảnh nhanh chóng xẹt qua, Vương Thái Bảo cảm thấy hoa mắt, tay chụp vào không khí.
“Con gái của ngươi còn chưa đủ tư cách để ta làm nàng bị thương.” Quân Mộ Khuynh lạnh lùng nói, hàn ý trên người càng lúc càng tăng.
Hạng Võ sửng sốt, vì Xích Quân mà đổ mồ hôi hột, ngay cả hắn cũng không dám nói với hội phó lính đánh thuê công xã như thế, Xích Quân cũng quá không biết nặng nhẹ đi, nàng không biết nếu đắc tội với hội phó của lính đánh thuê công xã tức là sẽ cùng toàn bộ lính đánh thuê trên thiên hạ là địch sao?
“Mẹ nó, tiểu tử thối ngươi là muốn ăn đòn có phải không?” Vương Thảo Bảo tức giận đỏ bừng cả mặt, chưa có ai dám nói con gái bảo bối của hắn như vậy.
“Ngươi có thể hỏi mọi người ở đây thì sẽ biết.” Quân Mộ Khuynh cũng lười nói, xoay người rời đi, thứ cần tìm nàng cũng đã tìm được rồi, nãy giờ đứng ở đây chỉ là tò mò xem thử ở đây có gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-ngu-thu-su/3098927/quyen-2-chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.