Edit: ZiziHồng sắc thân ảnh ở trong rừng xẹt qua, Quân Mộ Khuynh sử dụng phong nguyêntố bọc bản thân lại, kéo thân thể bay đi, sáu đất heo thú liều mạng chạy ở phía trước thỉnh thoảng lại ngoái đầu lại nhìn phía sau, tới khichúng nó thấy cái thân ảnh màu tím kia tốc độ càng lúc càng nhanh.
“Không biết tiểu gia hỏa ngươi rốt cuộc là cái gì?” Quân Mộ Khuynh liếc tử cầu ở trên vai một cái, tốc độ cũng mau hơn.
Vừa rồi nàng nhìn thấy rất rõ, sáu heođất thú thấy tử cầu như thấy quỷ, ngay lâp tức cong đuôi bỏ chạy, khôngquản thức ăn ở trước mắt có bao nhiêu hấp dẫn.
Tử cầu vô tội nhìn Quân Mộ Khuynh, imlặng như nói là nó chẳng làm gì cả, chỉ là ngủ một giấc quá đã nên kêumột tiếng thoải mái thôi mà.
“Ngươi nghĩ ta tin à?” Giả vờ vô tội? Có quỷ mới tin.
“Chi chi…”
“Hừ! Mấy ma thú ở trước kia, mau đứnglại, nếu không ta sẽ giết hết toàn bộ.” Quân Mộ Khuynh đuổi theo khôngkịp, mấy cái ma thú này chạy càng lúc càng nhanh, cũng không biết chúnglấy đâu ra thể lực mà chạy càng lúc càng hăng, cứ liều mạng chạy về phía trước.
Quân Mộ Khuynh không gọi thì không sao,nàng gọi một câu, đất heo thú càng chạy nhanh hơn. Một màn bưu hãn nhưthế may mắn không có ai nhìn thấy.
Ai cũng biết cho tới bây giờ, đất heothú luôn là khao khát thịt nhân loại, vậy mà tình huống bây giờ hoàntoàn trái ngược. Một nhân loại đuổi theo sáu con đất heo thú không tha,mà mấy đất heo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-ngu-thu-su/3098908/quyen-2-chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.