Edit: ZiTrong sơn cốc trống trải đôi khi truyềnra vài tiếng kêu quái dị, đây chính là nơi mà tổ đội của Quân Mộ Khuynhphải ở lại lịch luyện năm nay – hắc rừng rậm. Nơi này chỉ là bìa rừngthôi, vì vậy chỉ có một ít ma thú cấp thấp xuất hiện. Chưa từng có aidám đi vào trong sâu hắc rừng rậm, theo truyền thuyết, bên trong đó cóma thú cấp bậc Thánh Thú.
Thánh Thú đó, ở Thiên Không đại lục,Thần thú đã được xem là ma thú cao cấp, thậm chí chưa từng có ai có thểnhìn thấy được thần thú, thần thú đã là rất hiếm hoi, cho nên Thánh Thúcó thể được xem là không tồn tại. Nghe nói nhân loại khi tới nơi củaThánh Thú cũng phải đi đường vòng, nghe đồn chỉ cần một tiếng rống củaThánh Thú thôi có thể làm cho mấy cao thủ kỹ tôn sư chết ngay lập tức.
Không có người nào có gan đi vào tronghắc rừng rậm để tìm xem rốt cuộc ở trong đó có Thánh thú hay không,chẳng có ai dại đến nỗi lấy tính mạng của mình ra đùa.
Quân Mộ Khuynh nằm ngủ say trên tảng đábằng phẳng, bỗng nhiên ngồi dậy, nàng ngẩng đầu nhìn bầu trời hoàng hônmàu đỏ, khi nàng nhìn thấy bầu trời đầy ưng sư thú thì cúi đầu nhìn xung quanh lại thấy Hàn Ngạo Thần đang ngồi trước mặt, mắt nhìn về hướngchân trời xa xa.
“Ta ngủ bao lâu rồi? Đây là đâu?” QuânMộ Khuynh đứng dậy đi tới bên người Hàn Ngạo Thần, nhìn về hướng HànNgạo Thần đang nhìn, mấy người kia tới rồi sao?
“Không lâu lắm, đây là địa phương lịchluyện của các ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-ngu-thu-su/3098903/quyen-2-chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.