Edit: ZiÀi! Cái tiêu đề làm ta mắc cười gần chết. Nghĩa đen nha mấy nàng, rụng thiệt luôn. ha ha ha!
Nàng mau, có người còn mau hơn, một thân ảnh thoáng qua, Quân Mộ Khuynh chỉ thấy được một vạt áo màu đen.
Sắc mặt Hoàng Phục Linh lúc trắng lúcxanh nhìn Quân Mộ Khuynh, một tay bụm mặt vết thương, bò dậy định ra tay lần nữa, một âm thanh sốt ruột truyền đến từ phía sau, La Thiên trongnháy mắt liền xuất hiện ở trước mặt hai người.
“Công chúa, thì ra người ở đây!” Đây làcó chuyện gì vậy? La Thiên nhìn bộ dáng nhếch nhác của Phục Linh, nhíumày, mặt bị hủy dung? Hắn quay sang nhìn Quân Mộ Khuynh.
Quân Mộ Khuynh chơi đùa móng tay mình,vô tình nói: “Ta cái gì cũng không làm, chỉ là để sủng vật của ta dọanàng một chút, còn gương mặt này và thanh kiếm bị phá kia thì chắc là do nàng đắc tội quá nhiều người nên bị người ta đánh lén đi!” Là ai đãgiúp nàng? Cái bóng đen kia…
Sủng vật? La Thiên hiếu kỳ nhìn về phíasau Quân Mộ Khuynh, một trận uy áp liền úp tới, hắn hít sâu một hơi ổnđịnh thân thể, kinh ngạc nhìn Quân Mộ Khuynh, kia tuyệt đối không phảilà sủng vật bình thường! Hắn cúi đầu nhìn thanh bảo kiếm bị gãy làm hainằm trên mặt đất, có thể bẻ gãy thần khí nhất định không phải là ngườitầm thường.
“Ta muốn giết ngươi, giết ngươi!” HoàngPhục Linh chẳng còn một dáng vẻ của một công chúa nữa, lúc này nànggiống như mấy mụ đàn bà chanh chua, tay cầm nửa phần kiếm vung loạn xạ,hướng về phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-ngu-thu-su/3098879/quyen-2-chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.