Edit: ZiQuân Mộ Khuynh đấu bán kết không giốngnhư ba vòng trước, cướp đoạt điểm tối đa, trận này nàng tùy tiện cầm vài thẻ bài, thậm chí những người này còn chưa kịp nhìn rõ cái hồng sắcthân ảnh kia là ai đã bị văng ra khỏi khu thi đấu, nàng đi tới chỗ lãosư quản lý điểm, đem thẻ bài đoạt được giao lên, ký nhận điểm.
Nhìn điểm của mình từ từ tăng lên, QuânMộ Khuynh nhếch môi, lão sư ghi điểm kinh ngạc liếc mắt Quân Mộ Khuynhmột cái, ngăn chặn kích động trong lòng, tay run run kí xác nhận điểm,tám mươi bảy điểm.
“Cảm ơn.” Quân Mộ Khuynh nhận lại thẻ bài của mình, không để ý tới lão sư ghi điểm đang kích động, ly khai.
“Thiên tài… Thật là một thiên tài!” nhìn bóng lưng Quân Mộ Khuynh, lão sư kia thì thào nói, trong lòng còn đangáp chế sự kích động của mình.
Long Thiên từ trên đài đi xuống, nhìn thấy trên mặt lão sư kia tràn đầy hưng phấn, nghi hoặc đi qua.
Quân Mộ Khuynh, tám mươi bảy điểm.
Tám mươi bảy điểm? Nha đầu này sao thế nhỉ? Sao nàng không lấy điểm tối đa?
Quân Mộ Khuynh chậm rãi đi tới vòng thiđấu cuối cùng, nhìn thấy rốt cuộc cũng có một vòng không giống như bốnvòng kia, bĩu môi, nàng còn tưởng cả năm vòng đều đoạt thẻ bài như nhauchứ, vậy cũng quá dễ dàng đi, vậy cũng thật không có gì thú vị.
“Tiểu nha đầu, vòng cuối này không đơngiản đâu, Nam Ngưng học viện sở dĩ là học viện số một ở phía nam, đó làtrừ thiên phú đấu kỹ của đệ tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-ngu-thu-su/3098863/quyen-2-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.