Edit: Zi“Quân Mộ Khuynh, tốt tốt tốt, Quân giaquả nhiên toàn là nhân tài, nếu là người Quân, càng phải chết!” Hoa vănquen thuộc lại một lần nữa hiện ra, Lôi Tố hét lớn một tiếng, đất trầntrên mặt đất cuồn cuộn, gió lốc ở phía sau hắn hình thành, chậm rãi đemLôi Tố bọc ở trong.
“Lôi Tố, ai sống ai chết, đánh mớibiết!” Quân Mộ Khuynh cuồng ngạo như trước, nàng đứng sừng sững tronggió, tươi cười lạnh lùng trên mặt kia lóe ra quang mang.
Thân cây cành cây xung ngã xuống phát ra âm thanh binh binh bàng bang, Quân Mộ Khuynh kiên định đứng ngạo nghễmột chỗ, gió càng trở nên bạo liệt, nàng cũng không lui lại một bước.
Quân Mộ Khuynh vẫn không biết kỹ tôn sưrốt cuộc có thể bạo phát lực lượng cường đại đến mức nào, nhìn thấy LôiTố bây giờ, nàng liền hiểu, nàng đem Lôi Tố bức đến nóng nảy, tinh thầnlực vô tận, còn có tứ hệ nguyên tố kia, làm Lôi Tố chỉ muốn một chiêugiết chết nàng, không muốn tiêu hao sức nữa.
“Quân Mộ Khuynh!” Lôi Tố hét lớn mộttiếng, tất cả lửa giận kia phảng phất phát tiết hết toàn bộ, người nhưvậy không thể lưu trên thế giới này, coi như là phải trả đại giới, hắncũng muốn trừ bỏ Quân Mộ Khuynh, đem thiên tài còn chưa kịp hình thành,giết chết từ trong nôi.
Quân Mộ Khuynh cắn chặt răng, tùy ý gióto tát trên mặt, xé đau hai má cũng không thèm đếm xỉa, thân pháp quỷ dị ở trong rừng cây chuyển động không ngớt.
“A!” Quân Mộ Khuynh hét lớn một tiếng,không đợi tiếp cận gần Lôi Tố, nắm tay hung hăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-ngu-thu-su/3098834/quyen-1-chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.