Edit: Zi
Hoa Thiên Nhiêu thống khổ rên một tiếng, ‘tình tứ’ chống lại đôi mắt hồng sắc bên trong vi mạo kia.
“Quân Quân, có gì từ từ thương lượng,người ta là nghe cái Quân Lạc Phàm tiểu tử kia muốn bắt nạt ngươi, người ta liền lập tức trở về. Ngươi không sao chứ? Đem chân lấy ra, nhân giagiúp ngươi đi báo thù.” Hoa Thiên Nhiêu hai mắt đẫm lệ nói, nếu là người khác nhìn thấy có lẽ đã sớm mềm lòng, bất quá Quân Mộ Khuynh lại là một ngoại lệ.
Quân Mộ Khuynh mặt đen thui, lực đạochẳng những không giảm mà còn tăng lên không ít, nàng cúi người xuống,lạnh lùng nói: “Lần sau, ta sẽ đem tiểu đệ đệ của ngươi cắt rụng!” Nóixong, Quân Mộ Khuynh liếc mắt nhìn hạ thân Hoa Thiên Nhiêu một cái, giơchân lên, phất ống tay áo tiêu sái rời đi. (Vâng, mấy thánh biết ‘tiểu đệ đệ’ là cái chi chớ.)
Một đám người của Quân gia, cùng với mấy vị lão sư của Nam Ngưng học viện đang đứng gần đấy, nhìn bóng lưng lykhai của Quân Mộ Khuynh, khó khăn nuốt nước miếng, tay không tự chủ chenửa dưới, lăng lăng nhìn Hoa Thiên Nhiêu đang há hốc mồm nằm trên mặtđất.
Trì Lâm trong nháy mắt cảm thấy vô cùngvui mừng, trong lòng âm thầm thề, từ nay không bao giờ đi trêu chọc cái‘Xích Quân’ kia nữa, sau này nếu thấy hắn nhất định phải đi đường vòng,quá vạm vỡ!
Hoa Thiên Nhiêu xoa xoa ngực, chậm rãibò dậy, liền thấy mấy trăm đôi mắt bắn thẳng đến trên người, sắc mặtcứng đờ, mặt mũi hôm nay đều bị vứt hết rồi a. (cho đáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-ngu-thu-su/3098813/quyen-1-chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.