Dung Mị:"Ngu ngốc, gặm cái gì mà gặm, đó gọi là hôn!"
Chờ chút! Ba ngày trước nàng vẫn còn hôn mê mà?? Chẳng lẽ.... Dạ Mặc Thần hôn trộm nàng?
Bảo sao cứ thấy hắn lạ lạ, thì ra là nhân lúc nàng bất tỉnh làm chuyện xấu nên chột dạ chứ gì, hừ hừ!
Tiểu Linh nôn nóng nói:"Ai da, dù sao chính là như vậy, ngươi hiện tại lập tức đi làm!"
"Tiểu Mị Nhi, ta thực chất là một thanh ma kiếm, có thể cộng hưởng với lực lượng trong cơ thể của ngươi! Ba ngày trước hôn, thế nhưng có thể phát động hắc ám nguyên tố, ta cũng nhân tiện khôi phục được một chút."
"Chỉ cần ta khôi phục hoàn toàn thì lần sau gặp được nguy hiểm cũng không đến mức phải chật vật như vậy!"
Cổ Linh kiếm không ngừng thuyết phục Dung Mị, nhưng nàng lại khó xử.
"Thật ra trước đó ta cũng biết chuyện này rồi, có điều.... Làm người cũng phải cần mặt chứ? Liêm sỉ đâu?"
"Hì hì, ta là một thanh kiếm, cần mặt làm gì? Liêm sỉ ăn được không, giúp ngươi nâng cao thực lực được không? Ngượng ngùng vòng vo như vậy thật không giống ngươi chút nào, Tiểu Mị Nhi~"
Dung Mị:"Thật sự không còn cách nào khác?"
Cổ Linh kiếm:"Tạm thời không có."
Dung Mị cắt đứt liên lạc, nàng hiện tại buồn bực không muốn nói chuyện với nó nữa.
Nhưng không thể không công nhận Tiểu Linh nói rất đúng, hôn một lần là hôn, nhiều lần cũng là hôn, nàng rốt cuộc đang do dự cái gì? Hay nói đúng hơn.... Nàng đang sợ hãi cái gì....
Dung Mị suy nghĩ vấn đề này rất lâu, còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-ma-phi-xin-dung-hac-hoa/963603/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.