Trong một căn phòng khang trang xinh đẹp---
Dung Mị lần thứ N mở cửa bước ra.
"Cô nương xin dừng bước!" Hai thị vệ canh ngoài cửa dang tay chặn lại, mở miệng vẫn là câu nói này.
"Hai vị đại ca, ta thật sự muốn ra ngoài, vô cùng gấp!" Dung Mị chân thành tha thiết nói.
Chẳng qua vì nàng đã tháo khăn che mặt, không đúng, là bị người nào đó vứt đi rồi, cho nên để lộ khuôn mặt đầy sẹo, hiệu quả năn nỉ không cao lắm.
Thị vệ bình tĩnh đáp:"Thứ lỗi, không có lệnh của vương gia, cô nương không thể đi ra ngoài được."
Dung Mị :"Nhưng ta... muốn đi nhà xí, không ra ngoài thì phải làm sao? "
"Vậy được, bọn ta dẫn ngươi..." đi.
Rầm---
Chưa đợi hắn nói xong Dung Mị đã tức giận đóng sập cửa lại.
Đáng giận!!
Đúng là chủ nào tớ nấy, đáng ghét như nhau. Thế mà lại dám giam lỏng nàng!
Dung Mị cầm lấy tờ giấy trên bàn, hồi tưởng lại tình hình nửa canh giờ trước.
Lúc đó nàng thật là điên rồi nên mới ký cái khế ước này mà!
Làm tỳ nữ bên cạnh Dạ Mặc Thần một năm a~ Nàng đắc tội hắn nhiều như vậy, ai biết tên đó sẽ dày vò chính mình như thế nào chứ?
Nhưng mà nếu không đồng ý thì hiện tại mạng nhỏ của nàng chưa chắc được bảo toàn, Dạ Mặc Thần có cả đống lý do để trị tội nàng.
Thôi bỏ đi, tỳ nữ thì tỳ nữ, nàng có gì phải sợ, bảo mệnh quan trọng!
Dung Mị đem khế ước cất đi, lười biếng leo lên giường.
Không thể không nói, ở đây so với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-ma-phi-xin-dung-hac-hoa/963558/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.