Dạ nhất trong lòng cảm thán, vị cô nương này rốt cuộc là thần thánh phương nào a? Lại có thể làm cho chủ tử nhớ mãi không quên~ hắc hắc...
Nàng chẳng lẽ là một mỹ nữ tuyệt sắc?
Không không, hẳn là phải có thực lực siêu quần mới đúng.
Kiểu lương thiện như ánh mặt trời?
....
Mặc cho Dạ Nhất vắt óc suy diễn, Dung Mị tất nhiên không thể biết được, nàng lúc này vẫn còn ngồi tại Thính Phong Lâu ăn dưa. Nếu không nàng tuyệt đối sẽ "ôn nhu" nói: Hahả~ Thật xin lỗi vì ta không xinh đẹp, không có thực lực cũng không có thiện lương dễ gần a~
--------
Dung Mị nhẹ nhàng hớp một ngụm trà, vị tiên sinh này kể chuyện thật sự rất lôi cuốn, dù gì vẫn còn sớm, ở lại nghe thêm chút nữa vậy.
Dung Mị trong quá khứ nếu không phải ngày ngày trốn chui trốn lủi trong viện thì chính là chạy theo đuôi Thành Vương. Vì thế trong ký ức chẳng có cái gì hữu dụng cả! Mỗi lần hồi tưởng lại, toàn là hình ảnh của cái tên tra nam kia, tức chết nàng!
Cho nên hiện giờ, nàng chính là cái NEET của xã hội a. Người tối cổ lạp~
Hiện tại tranh thủ hít drama, bổ phổi! Bổ luôn não!
Dung Mị chăm chú lắng nghe, lão giả cất lời:"Nói về nhân vật nổi tiếng ở kinh thành, ngoài Minh Vương điện hạ ra thì còn có một người."
Đám người ồ lên:"Thật sao?"
"Là ai a? Sao ta chưa từng nghe nói qua vậy ta?"
"Chẳng lẽ Đông Nguyệt lại xuất hiện thêm một nhân vật lợi hại nữa?! Có thể sánh danh cùng Minh Vương của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-ma-phi-xin-dung-hac-hoa/963514/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.