Nhưng ngẫm lại, nàng cũng may mắn đấy chứ, đang buồn ngủ thì có người đưa gối, để nàng xem xem, Minh Vương này rốt cuộc là thần thánh phương nào!
Chỉ là, cái Thính Phong lâu này có phải hơi bị lợi hại rồi không? Ngay cả mọi người ở đây hầu hết là lữ khách mà cũng biết. Kinh thành a, quả nhiên ngoạ hổ tàng long, ngay cả một tửu lâu cũng siêu như vậy. Dung Mị không khỏi chậc lưỡi tấm tắc một phen.
"Được", vài tiếng đáp và vỗ tay từ dưới đài vang lên. Minh Vương? Là vị Minh Vương trong truyền thuyết đó? Cái này thì bọn họ quả thật có nghe qua một chút, rất có hứng thú mà nhìn người kể chuyện.
Lão tiên sinh nhìn phản ứng của mọi người, vừa lòng gật đầu, sau đó bắt đầu thuyết:"Ở Đông Nguyệt Quốc, các ngươi có thể không biết hoàng đế, nhưng không thể không biết Minh Vương điện hạ."
. . .
Cửu hoàng tử của Đông Nguyệt Quốc, từ nhỏ thiên phú trác tuyệt, là thiên tài đơn hệ linh căn trăm năm có một. Năm ấy mới 15 tuổi đã tấn chức đến Kim Đan cảnh! Kim đan a! Đó là cảnh giới mà có người tu luyện trăm năm cũng không chạm tới được.
Hoàng đế biết tin mừng rỡ vô cùng, hạ lệnh sắc phong Cửu hoàng tử mới 15 tuổi làm vương gia, hiệu Minh Vương, ngụ ý là ánh sáng hy vọng của quốc gia. (Minh: ánh sáng)
Hiện tại đã qua đi 5 năm, tu vi của hắn cũng trở thành ẩn số. Minh Vương đã tu luyện đến cảnh giới nào, không ai biết đến! Chỉ biết thực lực của hắn sâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-ma-phi-xin-dung-hac-hoa/963512/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.