Trợn to hai mắt, thiếu niên vẫn không dám tin hết thảy trước mắt là thật.
-Là vị tiền bối nào đang trêu đùa Nhạc mỗ!
Biết rõ Bôn lôi sư không có khả năng vô duyên vô cớ ngã xuống, lý do duy nhất chính là có người âm thầm xuất thủ, một đôi mắt như gà chọi của thiếu niên nhìn khắp nơi xung quanh, lại trực tiếp bỏ qua Hàn Phong Tuyết chỉ cách Tàn Nguyệt chưa tới năm thước.
Đại thúc trung niên tâm trạng lơ lửng cũng hạ xuống, hóa ra tiểu cô nương này lại có cao thủ bảo vệ, ánh mắt cũng đánh giá xung quanh, lại phát hiện bởi vì nguyên nhân sợ ánh mắt như gà chọi của thiếu niên nên cả đám người cũng chỉ dám đứng nhìn từ xa, ánh mắt cũng mờ mịt như vậy. Nhưng bọn họ thấy Bôn lôi sư ngã xuống, trong lòng đều có chút hả hê và hứng thú.
-Phì!
Thấy dáng vẻ sợ hãi rồi lại mạnh mẽ chống đỡ của thiếu niên kia, Tàn Nguyệt không nhịn được mà bật cười, nhìn Hàn Phọng Tuyết đứng một bên nói:
-Thiếu gia, ngươi cũng không cần trêu trọc bọn chúng nữa, không thì bọn chúng coi ngươi thành lão đầu mất!
Hàn Phong Tuyết bất đắc dĩ cười cười một tiếng, để bảo đảm sự an toàn của Tàn Nguyệt, hắn cố ý đứng ở cách đó không xa, thấy thực lực của thiếu niên cũng không mạnh lắm, vừa lúc để cho Tàn Nguyệt luyện tay một chút.
Người nói vô tâm, người nghe hữu ý. Lời này cũng làm cho hai người bên cạnh hoảng hồn. Bất tri bất giác làm cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-ky/2255911/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.