Hàn Phong Tuyết chỉ cảm thấy đầu óc trống rỗng, mờ mịt không biết phải làm sao. Trong lòng cảm thấy rất phức tạp, tức giận, không cam lòng thậm chí còn có chút cô đơn. Cậu có thể vì người thân, bằng hữu không tiếc thứ gì.
Cậu thật sự cũng làm như vậy. Vì Viên Mộng Dao và Ngao Vân Tinh, cậu có thể tự nguyện mạo hiểm tánh mạng, đi giết thái tử, nhưng mà đổi lại, cậu nhận được điều gì ? Lừa dối, âm mưu, tất cả đều là âm mưu từ lâu của người mình coi là huynh đệ và người con gái mình yêu thương. Cậu không biết mình làm thế là đúng hay sai, vì sao bỏ ra thật tình mà nhận lại toàn là bi thương.
" Cũng có thể là do ta đã quá tự đề cao mình, cũng có thể trong mắt người khác, ta chẳng là cái gì cả". Hàn Phong Tuyết trong lòng cười nhạo chính mình.
- Đại ca, Tuyết Phong, huynh không sao chứ - Nhìn thấy Hàn Phong Tuyết bình tĩnh đứng lại , Lãnh Vô Nhai và Tề Vũ lo lắng hỏi, theo như bọn cậu nghĩ, Hàn Phong Tuyết phải cực lực phát tiết một lần mới đúng, bây giờ cậu bình tĩnh như vậy ngược lại khiến bọn hắn càng không yên tâm.
Ngẩng đầu nhìn hai người, thấy trong mắt hai người lo lắng, Hàn Phong Tuyết khổ sở cười cười, thật may mình vẫn còn có hai người huynh đệ, còn có sư phụ, còn có người thân.
- Yên tâm, một chút trắc trở như vậy ta vẫn còn chịu đựng được.
Lúc này hai người mới yên tâm. Tề Vũ vỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-ky/2255909/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.