Nhìn thấy Hàn Phong Tuyết bị đánh nằm trên mặt đất, thanh niên cuối cùng cũng thở phào như trút được gánh nặng, từ từ hạ xuống, hắn không ngờ được là Hàn Phong Tuyết lại khó đối phó như vậy, cả mấy lần đều bị cậu kéo xuống khỏi lưng diều hâu, cũng may là hắn thận trọng cẩn thận, bằng không ai chết trong tay ai vẫn còn chưa biết được. Nhưng càng như vậy, càng không thể để cho Hàn Phong Tuyết sống sót. Hắn và cha hắn rất giống nhau, đều là kẻ chém giết rất quyết đoán, muốn kết thúc mọi thù hận, vậy thì không thể nào giữ lại mầm họa, huống hồ mầm họa này tuyệt đối không phải là nhỏ. Kéo trường thương chầm chậm đi đến chỗ Hàn Phong Tuyết, trường thương tiếp xúc với mặt đất phát ra những bông hoa lửa nhỏ xíu, ánh mắt lộ ra một tia hung ác, nói:
-Ta đã cho ngươi cơ hội, ngươi lại không biết chọn con đường nào, vậy thì ngươi cũng đừng trách ta.
-Ca, để đệ, đệ muốn đích thân giết chết tên hỗn đản này. - Trong tay thiếu niên cũng xuất hiện một thanh trường thương, mặt mày hung dữ đi đến chỗ Hàn Phong Tuyết.
-Được, - Hắn chắc chắn rằng Hàn Phong Tuyết bị trúng một đòn tấn công của diều hâu chắc hẳn sẽ bị trọng thương, đệ đệ hắn nhất định sẽ không có nguy hiểm gì.
Thiếu niên dường như không thể chờ đợi được nữa, lập tức muốn giết chết Hàn Phong Tuyết khiến cho học viện không còn chút thể diện nào nữa. Hắn đi đến bên cạnh Hàn Phong Tuyết nói:
-Ngươi chưa từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-ky/2255850/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.