Hàn Phong Tuyết dắt theo Tàn nguyệt mỉm cười đi ra khỏi sàn đấu gía. Mặc dù đưa ra một đồ vật quý báu như Hà Thủ Ô, nhưng trong tay của Hàn Phong tuyết còn có không ít những thảo mộc quý hiếm hơn cả Hà Thủ Ô , Hơn nữa trong mắt của Phong Tuyết, những thứ được xem như bảo vật trong trời đất cũng không thể sánh bằng tầm quan trọng của Tàn Nguyệt.
- Xem ra cần phải học Thuật luyện Đan của Long Chiến để lại rồi, nếu không rất có thể lần sau chính mình cầm bảo bối mà lại xem như phế vật bán đi mất - Hàn Phong Tuyết trong lòng nghĩ thầm. Trên cả quãng đường trở về quán trọ, hai người vừa đi vừa nói chuyện, cảm thấy rất vui vẻ
- Đứng lại - Một âm thanh lạnh ngắt vang lên.
Hàn Phong Tuyết quay đầu nhìn lại, nhìn thấy một Nam tử mắt chim ưng mang theo mấy tên hậu vệ khẩu khí rất dữ tợn tiến lại. Nam tử mắt chim ưng cười nham hiểm tiếp lời
- Tiểu tử, lấy đồ ra mau.
Hàn phong Tuyết đương nhiên hiểu rõ thứ mà hắn muốn lấy là cái gì, chỉ là Phong Tuyết không nghĩ rằng ở nơi Đô Thành Đế Quốc, được xem như thiên đường của Bá Tước này, ngay giữa thanh thiên bạch nhật nơi phố đông người lại xảy ra cướp giật. Nét mặt sắc lạnh, Phong Tuyết nói:
-Các Hạ là quý tử của bá tước Trương Hào, không ngờ các hạ lại làm ra cái chuyện mất thể diện thế này, lẽ nào trong mắt các hạ không có luật pháp Đế Quốc hay sao?
Giống như vừa nghe một câu chuyện cười đầy hài hước, Nam tử mắt chim ưng nói:
-Ngươi có não không vậy?, Pháp luật của Đế Quốc, chẳng phải là vì tầng lớp quý tộc như chúng ta mà được định ra hay sao?, Nhà ngươi chỉ là một kẻ bình dân, hãy ngoan ngoãn lấy đồ ra đưa cho ta, nếu không Ngươi chết như thế nào cũng không biết đấy.
- Ây ya, Có bản lĩnh thì các hạ tự đến mà lấy - Hàn Phong Tuyết không lo lắng chút nào, không đánh thắng được thì còn có thể chạy mà, có Tiểu Điêu ở đây sợ gì không chạy thoát.
- Tự muốn chuốc khổ vào thân, Trương Viễn, đi lấy đồ lại đây cho ta.
- Tuân lệnh, tam thiếu gia - Trương Viễn đáp lại, đột nhiên Phong Tuyết cảm thấy hơi thở của mình bị ép lại, Trương Viễn tung chiêu Dấu Phong Chỉ nhầm thẳng yết hầu của Phong Tuyết.
- Được thôi, nếu các hạ muốn so tài Tại hạ cũng không cần khách khí nữa. - Nói xong Hàn Phong Tuyết ra đòn nhanh tới mức chả ai kịp nhìn là cậu ta đang đánh đòn gì nữa. Trương Viễn chỉ cảm thấy hoa mày chóng mặt, toàn thân như bị khóa chặt bởi đòn Ảnh Lung Tráo. "Binh, binh"- Hàn Phong Tuyết liên tiếp đánh 5, 6 đòn về phía Trương Viễn, Chấn lực mạnh mẽ của đòn đánh làm Trương Viễn bật trở về vị trí bên cạnh Nam tử mắt chim ưng. Kể từ khi Hàn Phong Tuyết tu luyện Công Pháp Võ giả, Nội lực toàn thân của cậu và sức mạnh công kích xung quanh đã tăng lên không chỉ 1 lần, Đối với một võ giả cấp thấp cơ bản không cần phải sử dụng bất cứ kỹ năng gì?
- Tìm một người lợi hại chút lên đánh đi, cho loại người này lên không sợ bị mất mặt sao?
Nam tử mắt chim ưng dùng chân đạp vào người Trương viễn, tiếp lời:
- Cút ngay cho ta. - Sau đó hướng ánh nhìn sang phía nam tử cao gầy đứng bên trái nói - Nhậm tiền bối, xem ra cần tiền bối ra tay trợ giúp rồi, sau khi trở về phủ, Ta sẽ trọng thưởng hậu hĩnh.
- Tam thiếu gia khách sáo rồi, cứ giao việc này cho ta.- Nam tử cao gầy, tiếp lời
Trong một thoáng người nam tử cao gầy đạp một chưởng về phía trước, không khí xung quanh như chuyển động ép chặt Hàn Phong Tuyết khiến cậu không kịp thích ứng ngay được.
- Kỹ Tông Cường Giả - Hàn Phong Tuyết kinh ngạc thốt lên. Có thể lợi dụng sự chuyển dịch của 5 nguyên tố Thiên Địa ở trên Thế giới chỉ có thể là dấu hiệu của kỹ Tông Cường Giả, Sức mạnh sau cùng của tất cả các nguyên tố của nguyên tố thủy tinh có hạn, muốn phát huy được kỹ năng sức mạnh to lớn cần kết lối được nguyên tố Thiên Địa, cảm nhận sức ép lên cơ thể ngày càng tăng , Hàn Phong tuyết lập tức hiểu ra đối thủ là kỹ Tông Cường Giả.
- Ta cho các hạ một cơ hội, mau lấy đồ ra đây- Nam tử cao gầy lạnh lùng nói.
Hàn Phong Tuyết không chút e sợ, lại còn cảm thấy thích thú, có cơ hội cùng Kỹ Tông Cường giả giao đấu, thật đáng mong đợi.
- Bắt đầu thôi - Hàn Phong Tuyết nhẹ nhàng nói
- Một kẻ không biết sợ là gì?
Nam tử cao gầy lắc vài lần liền không thấy hình bóng đâu nữa, khi xuất hiện lại đã thầy ở trước mặt Hàn Phong Tuyết rồi, hai tay đè lên nhẹ nhàng, chân đạp về phía Hàn Phong Tuyết. Khi đó Hàn Phong Tuyết một mặt kiểm soát sức mạnh của Nguyên tố chống lại sức ép của nguyên tố Thủy trong không khí, đồng thời hai tay dần dần nóng lên, đưa chân lên đá trả lại cú đá của nam tử cao gầy. Khuôn mặt của nam tử cao gầy có chút khó coi, khi đó gầy của hắn đột nhiên bị thủng một lỗ khá to, lộ ra vài đầu ngón chân, mặc dù không có chuyện gì to tát, nhưng khi đó xung quanh đã tập trung rất đông người, trước mặt vãn bối và đông người như vậy làm hắn cảm thấy mất hết cả thể diện.Hàn Phong Tuyết bị sức mạnh cú đánh của nam tử cao gầy đẩy lùi mấy bước, tay có chút tê tê. Không ngờ 2 tay ta đã sử dụng kỹ năng, lại cộng thêm nội lực Võ giả cấp thấp lại bị một đòn đánh đơn giản của hắn đẩy lùi, Kỹ Tông Cường Giả, xem ra nếu sử dụng toàn bộ các chiêu thức trên người thì cũng không có hiệu quả gì nhiều.
Lúc Hàn Phong Tuyết đang nghĩ xem có cách gì thoát khỏi sức ép không khí bới những chiêu thức của nam tử cao gầy thì hình như sức ep trong không khí lại tăng lên. Năm tử cao gấy sắc mặt xanh mét nửa vì bực tức nửa vì xấu hổ đang từng bước từng bước tiến lại gần Hàn Phong Tuyết, từng bước đi của hắn khiến không khí xung quanh cũng chuyển động theo. Khi tới chỗ Phong Tuyết hắn ta dùng nguyên tố tụ hợp lại tạo ra một thanh kiếm băng dần dần xuất hiện trong lòng bàn tay rồi đâm thẳng trực diện về phía Hàn Phong Tuyết. Măc dù mọi người ở ngoài nhìn vào chỉ là một đường kiếm đâm tới bình thường nhưng Hàn Phong Tuyết thì thấy rõ rằng đường kiếm này đang nhắm chuẩn vào mình và mình thì như bị tơ nhện dính chặt không làm sao mà thoát ra khỏi đường đâm tới của mũi kiếm băng.
Kỹ năng "Thuận Di" lập tức được sử dụng, Hàn Phong Tuyết thoáng chốc đã biến mất và xuất hiện ngay ở phía sau Nam tử cao gầy, đồng thời tung ra chiêu thứ 2 kỹ năng "Thiên Vũ Vô Ảnh Tốc" cũng đồng thời được triển khai, tốc độ lực của nguyên tố tập trung ở 2 tay, Hàn Phong Tuyết dùng sức mạnh của toàn thân tung đòn về phía sau nam tử cao gầy.
Nam tử cao gầy trong chớp mắt đã không còn nhìn thấy Hàn Phong Tuyết vừa rồi vẫn còn đang đứng trước mắt mình, bản năng cho hắn cảm nhận nguy hiểm đang đến từ phía sau, nhưng thân thể lại không thể chuyển kịp, hắn lập tức kiểm soát nguyên tố Thủy trong không khí xung quanh truyền ra phía sau, sức mạnh của ánh sáng Băng Thuẫn phía sau đã hoàn toàn bị chặn lại. "Rắc....rắc" - âm thanh vang lên Băng Thuẫn bị phá vỡ, nam tử cao gầy bị đẩy lùi liêu xiêu xuýt ngã.
- Ngươi muốn chết hả? - Nam tử cao gầy gầm gừ quay người lại nhìn thì chỉ thấy Hàn Phong Tuyết mang theo thiếu nữ bên cạnh ngồi Sắc Điêu bay lên không trung. Đồng thời nói vọng xuống:
- Sự việc ngày hôm nay tiểu tử sẽ ghi nhớ, sau này sẽ gặp lại.
Hàn Phong Tuyết biết rằng cú đánh cuối cùng sẽ không có tác dụng gì nhiều, nhưng trong khoảng thời gian ngắn như vậy chỉ có thể tranh thủ dùng "Thuật Di" một lần nữa lập tức đến bên cạnh Tàn Nguyệt cùng Tiểu Điêu bay nhanh lên không trung. Trong tu luyện, sau khi Hàn Phong Tuyết đột phá được kỹ năng Thuật Di một ngày có thể sử dụng 2 lần, hơn nữa, khoảng cách di chuyển cũng do đó mà tăng thêm 3 mét nữa.
Nam tử cao gầy nhìn theo Hàn Phong Tuyết trên không trung , hàm răng nghiến chặt lại, những lời bàn tán xung quanh khiến hắn ta cảm thấy rất mất mặt. Nam tử mắt chim ưng cũng vậy, cứ xanh mét như tàu lá chuối, phẫn nộ nói:
- Về Phủ.
Tiểu Điêu cõng theo 2 người bay lượn trên không trung mấy trăm mét, thông qua sự việc lần này, Hàn Phong Tuyết trong lòng hiểu rõ:
- Xem ra cần nhanh chóng tăng cao thực lực của bản thân, không thì khi gặp phải cao thủ sẽ khó lòng đối phó, nếu như không có Tiểu Điêu, Phong Tuyết ta lần này khó lòng bảo toàn tính mạng.
Đột nhiên không khí xung quanh co lại thành một mảng lưới, 3 người Hàn Phong Tuyết bị ép gọn trong Lung Tráo và bị kéo mạnh xuống dưới, tiểu Điêu kêu lên :-"Éc....éc" dùng toàn bộ năng lực chống lại lực ép của không khí xung quanh, nhưng vẫn không có hiệu quả, cơ thể nhanh chóng bị rơi xuống.
- Mạnh quá, ở dưới có cao thủ kéo chúng ta rơi xuống- Tiểu Điêu trả lời.
Sắc mặt của Hàn Phong Tuyết đanh lại, đang ở độ cao vài trăm mét mà có người có thể kéo chúng ta rơi xuống như thế này thì võ công của người này rất thâm hậu. Nhưng chỉ trong nháy mắt Hàn phong Tuyết đã kịp trấn tĩnh lại nói với Tiểu Điêu
- Tiểu Điêu, đừng chống cự, để rơi xuống đi. Nếu người đó có ý hại chúng ta, phản kháng chỉ là vô ích, thuận theo tình thế đi.
Chớp mắt Tiểu Nhã rơi xuống mặt đất, sức ép trên cơ thể cũng mất đi. Nơi họ rơi xuống là một con hẻm vắng, đằng sau có một lão nhân đang cầm Thanh Hỏa mỉm cười nhìn bọn họ, đôi mắt sáng rất có thần sắc.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]