Hàn Phong Tuyết dắt theo Tàn nguyệt mỉm cười đi ra khỏi sàn đấu gía. Mặc dù đưa ra một đồ vật quý báu như Hà Thủ Ô, nhưng trong tay của Hàn Phong tuyết còn có không ít những thảo mộc quý hiếm hơn cả Hà Thủ Ô , Hơn nữa trong mắt của Phong Tuyết, những thứ được xem như bảo vật trong trời đất cũng không thể sánh bằng tầm quan trọng của Tàn Nguyệt.
- Xem ra cần phải học Thuật luyện Đan của Long Chiến để lại rồi, nếu không rất có thể lần sau chính mình cầm bảo bối mà lại xem như phế vật bán đi mất - Hàn Phong Tuyết trong lòng nghĩ thầm. Trên cả quãng đường trở về quán trọ, hai người vừa đi vừa nói chuyện, cảm thấy rất vui vẻ
- Đứng lại - Một âm thanh lạnh ngắt vang lên.
Hàn Phong Tuyết quay đầu nhìn lại, nhìn thấy một Nam tử mắt chim ưng mang theo mấy tên hậu vệ khẩu khí rất dữ tợn tiến lại. Nam tử mắt chim ưng cười nham hiểm tiếp lời
- Tiểu tử, lấy đồ ra mau.
Hàn phong Tuyết đương nhiên hiểu rõ thứ mà hắn muốn lấy là cái gì, chỉ là Phong Tuyết không nghĩ rằng ở nơi Đô Thành Đế Quốc, được xem như thiên đường của Bá Tước này, ngay giữa thanh thiên bạch nhật nơi phố đông người lại xảy ra cướp giật. Nét mặt sắc lạnh, Phong Tuyết nói:
-Các Hạ là quý tử của bá tước Trương Hào, không ngờ các hạ lại làm ra cái chuyện mất thể diện thế này, lẽ nào trong mắt các hạ không có luật pháp Đế Quốc hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-ky/2255821/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.