Học viện Diệu Huy nằm ở phía bắc của khu tứ đại học viện, diện tích hai vạn mẫu, đã trải qua cả nghìn năm lịch sử.
Ngoài cửa học viện, một “pho tượng lớn” an tọa canh giữ ở đó, nét chạm trổ thật tinh xảo, thoáng nhìn thì cho người ta cảm thấy rằng đó là một ông già uy nghiêm, nghiêm khắc nhưng nhìn kỹ thì vẻ mặt ông già lại rất hiền hòa, bao dung. Hai nét đối lập ấy lại cùng một lúc thể hiện trên vẻ mặt của pho tượng nhưng lại không hề làm mất đi vẻ hài hòa cân đối của nó mà còn làm nó nổi bật hơn. Ông già mà được làm mẫu để tạc ra pho tuongj này chính là hiệu trưởng của học viện này - Học viện Diệu Huy
Lúc này, xung quanh “pho tượng” có một đám người đang đứng tụ tập, đám người đó đang lo lắng:
-Học viện ở cuối cùng danh sách cũng không thể tệ như này chứ, lâu như vậy còn không có người đến tiến hành khảo sát. -Rất nhiều người than phiền.
Nhiệt độ quảng trường dần nóng lên, bây giờ đã là giữa trưa rồi, tiếng phàn nàn càng lúc càng lớn, thậm chí còn có người nản chí mà bỏ đi chỗ khác
-Thiếu gia, làm sao lại vẫn chưa có người nào đến tiến hành khảo sát??-Tàn Nguyệt cũng chờ nhưng giờ có vẻ nàng thấy hơi sốt ruột.
-Tiểu Nguyệt, tu luyện phải có sự kiên trì, phải có nghị lực, bản thân có thể chờ đợi chính là một loại khảo sát rồi. -Hàn Phong Tuyết khuyên nhủ.
Thời gian trôi qua nhanh chóng, mới đây mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-ky/2255817/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.