Sự chìm vào giấc ngủ của cha cũng làm cho nỗi lòng của Hàn Phong Tuyết dịu đi và cũng làm cho quyết định nỗ lực tu luyện thành giáo kỹ của Hàn Phong Tuyết thêm kiên định hơn.
- Cũng không biết phải bao lâu mới có thể khiến cha tỉnh lại - Hàn Phong Tuyết trong lòng thầm nghĩ
- Phong Tuyết, con đã tỉnh rồi - Mộ Dung Tình từ ngoài cửa đi vào
Nhìn thấy mẫu thân hai mắt đỏ bừng, trên tay còn bưng một ít điểm tâm, trong lòng Hàn Phong Tuyết như nhói lên. Vốn dĩ cái chết của cha đã đủ làm cho mẹ thương tâm rồi, mà bản thân lại hôn mê bất tỉnh, để mẹ một mình chịu bao đau khổ. Hàn Phong Tuyết âm thầm thề nhất định phải chăm sóc cho mẹ thật tốt
- Mẹ, người đến rồi, nói cho mẹ một tin tốt, cha con chưa hoàn toàn biến mất, người vẫn còn ở bên cạnh chúng ta.
Không muốn mẹ mình phải đau lòng như vậy nữa, Hàn Phong Tuyết lập tức mang tin tốt này nói cho Mộ Dung Tình.
Mộ Dung Tình ngẩn ra, lập tức bước nhanh đến bên cạnh Hàn Phong Tuyết nói:
- Phong Tuyết, mau nói cho mẹ nghe rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Hàn Phong Tuyết mang sự việc vừa rồi nói cho mẹ. Biết được tin tức của Hàn Kiếm Phong, nước mắt theo hai gò má của Mộ Dung Tình lăn xuống, có điều lần này là bởi vì vui mừng mà rơi lệ.
- Thì ra Kiếm Phong không gạt ta, chàng thật sự chỉ là tồn tại dưới một hình thức khác mà thôi -
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-ky/2255769/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.