Hai người yên lặng chơi cờ , chỉ có tiếng cạch cạch lúc hạ cờ , thời gian cứ chầm chậm trôi đi . .
Cho đến quân cờ trắng cuối cùng hạ xuống, Cơ Mộc Ly đầu cũng không nâng thản nhiên nói: “Phụ hoàng, ngài thua.”
Cơ Lạc Phong cười khổ một tiếng, “ Đúng vậy , cô thua.”
Thua không phải chỉ là ván cờ này , mà là cả cuộc đời này . Hắn sống hơn nửa đời người kết quả có cái gì? Trừ bỏ ngôi vị hoàng đế lạnh như băng kia , hắn cái gì cũng không có được ...
“Ta sẽ trở lại thăm ngài, ngài bảo trọng.” Sau một lúc trầm mặc Cơ Mộc Ly rốt cục ngẩng đầu nhìn hắn vài lần . .
Cơ Mộc Ly lôi kéo Thủy Y Họa đi xa, biểu cảm nhàn nhạt.
“ Y Họa , chờ lâu không ? Vừa rồi hẳn là kêu hạ nhân mang cho nàng cái ghế đệm ngồi.” Cơ Mộc Ly nhìn về phía Thủy Y Họa , ánh mắt đã trở nên nhu hòa .
Thủy Y Họa lắc đầu, “Ta không phiền lụy, huynh nói chuyện với phụ hoàng xong rồi hả ?”
“... Ừ , đi thôi.”
Thủy Y Họa vụng trộm ngắm lão nhân tóc trắng một cái, trong lòng không khỏi thở dài một tiếng. Đối với Cơ Lạc phong, nàng không tính là đồng tình, chính là Cơ Mộc Ly bởi vì người này nên không vui , trong lòng nàng cũng sẽ không thể tốt hơn ngocthuybachdang.diendanlequydon.com. Cho nên, nàng tình nguyện nghĩ biện pháp trợ giúp hai người hòa dịu mâu thuẫn, chỉ cần Cơ Mộc Ly có thể buông chuyện cũ .
Đợi đến hai người chuẩn bị rời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-doc-sung-cuong-phi-that-yeu-nghiet/1634224/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.