Thủy Y Họa im lặng không nói gì. Loại chuyện nhổ cỏ tận gốc bình thường là nhằm vào cừu địch trên giang hồ . Những người trước mắt này cũng không phải là người trong giang hồ, dùng lý luận đó căn bản là không thể thực hiện được, quả thực là lãng phí tinh lực.
"Bạch Hổ, làm cho bọn họ dừng tay đi, đối phương đã đầu hàng, không cần phải tiếp tục giết hại." Thủy Y Họa nhíu mày nói.
"Hả , sao thế , dùng xong rồi đã nghĩ ném chúng ta qua một bên ?" Bạch Hổ nhìn nàng khinh thường một tiếng , mặt nạ màu bạc dưới ánh trăng phản xạ ra ánh sáng trắng có chút chói mắt, lại giống như một tầng tuyết sương.
"Đã bảo người Tiêu Dao cung ra tay, vậy thì dựa theo quy củ của Tiêu Dao cung chúng ta làm việc." Bạch Hổ thản nhiên nói, cúi đầu vuốt ve đại đao đầy máu trong tay , từng chút lại từng chút, động tác trông rất ôn nhu, lại làm cho người ta nhìn xem trong lòng phát lạnh.
Tiếng cầu xin tha thứ không ngừng vang lên , Thủy Y Họa mày cũng nhăn càng nhanh.
"Bạch Hổ , ngươi vì sao luôn luôn nghe lệnh của Quỷ Sát Huyết Tôn? Có phải bởi vì võ công năng lực của hắn hơn hẳn ngươi? Nếu như ta cũng có thể trong vòng trăm chiêu thắng ngươi, ngươi có phải cũng nghe lời ta đúng không ?" Thủy Y Họa đờ đẫn xem chém giết trước mắt , trong thanh âm mang theo một chút lạnh nhạt.
Bạch Hổ hơi có chút kinh ngạc quay đầu nhìn nàng, lập tức nở nụ cười ha ha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-doc-sung-cuong-phi-that-yeu-nghiet/1634219/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.