Thủy Y Họa nhìn hắn tự biên tự diễn , nhịn không được cười ha hả . Đoan Mộc Lôi Đình học của ai không biết , kỹ thuật diễn cũng quá kém đi .
"Ai nha, gia, ghét thế , ngươi nhẹ chút , làm đau ta rồi..." Trong phòng bỗng nhiên truyền tới âm thanh ngọt ngấy .
Đoan Mộc Lôi Đình đang nói chợt im bặt , bên tai bắt đầu đỏ lên.
"Kêu lâu như vậy được chưa?" Thủy Y Họa thấp giọng hỏi.
" Chờ một chút, bổn vương mạnh mẽ như thế , làm sao có thể kêu thời gian ngắn vậy." Đoan Mộc Lôi Đình lập tức nói.
"Vậy Vương Gia ngài vất vả rồi, tiếp tục đi." Thủy Y Họa tìm cái ghế ngồi xuống.
Đoan Mộc Lôi Đình: "..."
Khoảng nửa canh giờ sau, Đoan Mộc Lôi Đình miệng đắng lưỡi khô liên tục uống vài ly trà .
Thủy Y Họa cười tủm tỉm , hai tay ôm ngực dựa vào một bên cửa đứng xem , nói: "Thật sự là vất vả Vương Gia , tiểu nữ tử không gì báo đáp."
"Hừ, ngươi có biết là tốt rồi. Được rồi , ngươi hiện tại có thể đi rồi."
Thủy Y Họa lại cảm tạ câu, xoay người định mở cửa.
Phía sau Đoan Mộc Lôi Đình lại bỗng nhiên gọi nàng lại , đợi đến khi người quay đầu nhìn hắn , hắn lại nói không nên lời . Thật lâu sau, môi hắn mấp máy vài cái, nói khẽ: "Nếu như có một ngày,ngocthuybachdangdiendanleequydon bổn vương chính là nói nếu, tuyệt đối không phải nguyền rủa ngươi . Nếu như có một ngày tên kia phụ ngươi, mà bổn vương vẫn còn sống , ngươi hãy đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-doc-sung-cuong-phi-that-yeu-nghiet/1634201/chuong-106-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.