Nhìn đến người trước mắt , hai chân của Hạ Tuyệt Tuyên bất tri bất giác đã mềm như đậu hủ, quỳ sấp ở trước mặt người nọ .
"Đại... Đại Tế Tư, tiểu nhân biết sai, cũng không dám tự tiện rời đi Cổ Cương nữa , mong Đại Tế Tư bỏ qua một lần ." Hạ Tuyệt Tuyên cả người phát run, cái loại lãnh ý thấu xương từ trên thân người trước mắt này từ từ tỏa ra khắp nơi , không lúc nào không ăn mòn lục phủ ngũ tạng của hắn , làm hắn bừng tỉnh cảm thấy có vô số lưỡi đao từ bốn phương tám hướng đâm lại.
Từ lúc bắt đầu một mình rời đi Cổ Cương , hắn liền dự đoán được bản thân sẽ có một ngày như vậy . Nhưng là hắn không chống lại được sức hấp dẫn từ bên ngoài , ở Cổ Cương hắn vĩnh viễn là một tên tiểu tốt không có tiếng tăm gì nhưng là đến Trung Nguyên liền khác ngocthuybachdang.lqd. Hắn biết cổ độc và cổ thuật nhưng người khác lại không biết , bãn lĩnh của hắn là độc nhất vô nhị, liền giống như hiện tại, Hỏa Kỳ vương cung hắn ăn uống , mà hắn chỉ cần thỉnh thoảng giúp hắn tìm một vài người lẩn trốn . Cuôc sống thoải mái như vậy là hắn chưa từng có hưởng thụ quá, nhưng hiện tại loại ngày này đã đến cùng rồi...
Người phía trước hơi cúi mắt , ánh mắt không độ ấm nhìn thẳng xuống nam nhân đang quỳ sạp dưới đất , ánh mắt lạnh lẽo như băng thấu vào xương , luôn từ ngoài da tẩm nhập vào kinh mạch toàn thân làm cho nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-doc-sung-cuong-phi-that-yeu-nghiet/1634178/chuong-86-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.