Ngày kế, sứ thần các quốc gia lần lượt cáo từ rời đi. Chuyện bức họa giả bị mất , mọi người trong lòng thật ra thì ai cũng biết , dù sao nhữngngười này đều là có tai mắt , Văn Nhân Lưu cũng không có cố ý phong tỏatin tức. Chẳng qua , người Lam Đằng cũng không có nói, bọn họ tự nhiêncũng sẽ không chủ động mở miệng, cẩn thận thịt dê chưa ăn, lại chọc thêm phiền toái.
Mặc dù thời gian các sứ thần rời đi không thống nhất , nhưng theo lễtiết , đều có đại thần đưa tiễn, mà đám người của nước Hỏa Vũ hẳn là từthái tử Văn Nhân Lưu tự mình đưa tiễn .
Bởi vì lúc tới hai tay căn bản không có vật gì, cho nên trước khi rờiđi, bức tranh cuộn tròn trên tay Thủy Y họa phá lệ chói mắt . Nữ nhânnày đứng cạnh Viêm Đạm Vương , hai người dung mạo đều là xinh đẹp thượng thừa , ánh mắt nhìn về bên này vốn đã rất nhiều, hơn nữa trên tay nàngcòn cầm một bức họa, mà Văn Nhân Lưu sai người coi chừng bức họa giả mới vừa bị mất , ánh mắt mọi người nhìn lại liền càng nhiều hiếu kỳ.
"Thế nào , thái tử điện hạ có hứng thú với bức họa trên tay ta ?" Nhìnthấy dòng người quét về phía bức họa trên tay mình , Thủy Y Họa giươngmi lên, hỏi.
Văn Nhân Lưu nghe xong tự nhiên cười một tiếng, lắc đầu một cái, "Bổncung không có ý tứ gì khác, vương phi cũng đừng suy nghĩ nhiều."
Vốn còn muốn nói hai câu, nam nhân đang ôm Thủy Y Họa rõ ràng mất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-doc-sung-cuong-phi-that-yeu-nghiet/1634167/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.