Chương trước
Chương sau
" Y Họa ? !"
Trên gương mặt tuấn mỹ của Cơ Mộc Ly rõ ràng hiện ra một tia ngu đần,hai tròng mắt tràn đầy không tin nhìn chằm chằm tiểu tử bỗng nhiên xuấthiện trước mắt mình .
Trình độ cải trang của Thủy Y Họa kỳ thực rất thành công, lông mày dàinhỏ cong cong đã bị nàng lấy bút vẽ lại thành lông mày kiếm , thoạt nhìn cực kì anh tuấn, mà thân hình nàng lại cao gầy , bên hông lại quấn mấylần vải dày , nên thắt lưng mảnh mai cũng biến thành cường tráng .
Mặc dù như thế, Cơ Mộc Ly chỉ là liếc mắt một cái liền nhìn ra rồi. Cặpmắt lóng lánh tràn đầy ý cười , đôi môi như cánh hoa đào cong lên .
" Đồ ngốc , huynh choáng váng ?" Thủy Y Họa khẽ cười một tiếng. Xem rahành vi ngàn dặm truy phu của mình đã dọa đến Cơ Mộc Ly . Nàng là ngườimuốn cái gì liền lập tức đi làm, giống như là biết trong vương phủ HỏaKỳ vương có khả năng có người của tộc Sáp Huyết tồn tại , nàng liền lậptức rủ hai người Kiếm Thập Nhất và Đông Phương Lăng cùng đi . Mà lúcnày, nàng bỗng nhiên cảm thấy nhớ người trước mắt này, cho nên nàng liền tới.
Cơ Mộc Ly khiếp sợ một lát sau, một tay liền tiến lên ôm lấy eo Thủy YHọa , cắp ở trên lưng mình , nôn nóng sốt ruột đi về phía giường lớn .Nói là đi kỳ thực so chạy còn nhanh hơn , một bước giống như mười bước,động tác còn vô cùng tao nhã.
"Cơ Mộc Ly huynh nổi điên làm gì , còn không mau buông ta xuống!" Thủy Y Họa lập tức duỗi chân, ai ngờ không có để ý, đá vào chỗ không nên đá .
Cơ Mộc Ly ôi một tiếng, suýt chút nhảy lên, " Y Họa ! Nàng thật độc ác , nàng mà đá hỏng tiểu đệ của ta , về sau ai sẽ mang lại hạnh phúc chonàng ?"
Thủy Y Họa đưa tay nhéo một cái ở trên eo của hắn , thấp giọng mắng:"Xứng đáng, ai bảo huynh vừa thấy mặt liền động thủ động cước! Nếu không thể cam đoan mang lại hạnh phúc cho ta , ta lập tức đá huynh đi tìmngười khác." Nói xong, trong mắt lóe lên một chút giảo hoạt cùng trêucợt .
Cơ Mộc Ly nghe xong lời này, quanh thân không khí giống như bị đông lại , trong mắt xẹt qua lạnh lùng , hừ nói: "Về sau có tên nam nhân nào dámtới gần nàng , ta thấy một tên giết một tên , gặp hai tên giết một đôi,móc mắt bọn họ , chặt tay chân bọn họ , cắt bộ hạ của bọn họ ! Ta xem ai còn dám muốn nàng ."
"Cơ Mộc Ly , huynh thật vô sỉ." Thủy Y Họa trách một câu, vừa rồi nghehắn nói xong trong lòng cũng không khỏi hoảng một chút, những lời nàylàm cho nàng cảm giác như Cơ Mộc Ly không phải đang nói đùa . Nếu nàngthực sự chạy theo người khác, nam nhân này sẽ không thương tổn đến nàng, lại sẽ làm cho người khác chết không tử tế được.
Ở trước mặt Thủy Y Họa , ngoài lần trước cổ độc phát tác Cơ Mộc Ly mớilộ ra bản tính hung tàn ra thì những lúc khác đều như là một người bìnhthường chỉ biết vui cười đánh chửi . Nhưng là Thủy Y Họa rất rõ ràng,người này chung quy không phải là một người thiện lương , lòng nhân từvà sự quan tâm của hắn cũng chỉ là đối với những người mà bản thân hắncoi trọng mà thôi .
Chỉ là một hai câu nói , Cơ Mộc Ly liền ôm bảo bối của mình đi tới giường lớn.
Hai người ôm nhau nằm , một cánh tay rắn chắc còn vắt ngang bên hôngThủy Y Họa , để cho nàng chỉ có thể nằm tại trên ngực hắn mà thôi .
" Phòng ở này cách âm thế nào?" Thủy Y Họa thấp giọng hỏi.
Cơ Mộc Ly nghe xong lời này, sắc mặt nhất thời biến đổi, vừa rồi gặp đến người ngày nhớ đêm mong , không nghĩ qua là cao hứng quá, kết quả giọng hơi lớn, nói vậy tin tức trong phòng hắn có người lạ xuất hiện chắc đãtruyền ra đi.
Thủy Y Họa nhìn lên sắc mặt hắn liền hiểu được , tròng mắt hơi đổi, nói: "Một khi đã như vậy, rõ ràng thừa nhận là được ."
"Hả? Thừa nhận như thế nào ?" Cơ Mộc Ly hếch mày, nghiêng người đối diện với nàng, môi mỏng đẹp mắt cong lên .
"Tự nhiên nói ta là vương phi của huynh , nhớ huynh liền tới ." Thủy YHọa giơ bàn tay lên , một cái tát dán lên gương mặt càng ngày càng tớigần của hắn .
Cơ Mộc Ly cầm lấy tay nàng , bộ dạng nhìn nàng vô cùng đứng đắn , nhấtthời ha ha phá lên cười, " Y Họa , nàng thật sự nghĩ như vậy hả ? Nàngsẽ không sợ nếu ta nói như vậy , về sau thanh danh của nàng sẽ mất hếtsao ?"
"Chẳng lẽ trước kia thanh danh của ta còn ?" Thủy Y Họa lông mi khẽchớp, hỏi ngược lại, lập tức không chút để ý xì một cái , "Trước kia làlăng nhăng bay bướm , hiện tại cùng lắm thì lại thêm một câu ngàn dặmtruy phu kinh thế hãi tục , cùng lắm là làm trò cười cho dân chúng tràdư tửu hậu , không hơn. Mà đây là chuyện của hai chúng ta người khác thì quan tâm làm gì "
Nghe xong lời này, ánh mắt sâu thắm như lốc xoáy của Cơ Mộc Ly vẫn không nhúc nhích khóa lại khuôn mặt của nàng , một lát sau mới khẽ cười nói: " Y Họa nói đúng, đây chính là chuyện của hai chúng ta , quan tâm cáchnhìn của người khác làm gì . Hơn nữa, thanh danh của ta cũng thật thối,nàng có thêm vài tiếng xấu đi nữa thì chẳng phải chúng ta càng đăng đối!"
Đôi mắt xinh đẹp của Thủy Y Họa nhíu lại, "Cơ Mộc Ly , thanh danh củahuynh đã thối như vậy , huynh còn không cho rằng đó là sỉ nhục ngược lại còn cho rằng vinh ? Còn muốn ta cũng giống huynh ? Hả?"
Cơ Mộc Ly môi mỏng cong lên , cười đến không có hảo ý, nghiêng người đem mỹ nhân đặt dưới thân mình , hai chân dài mà hữu lực cuốn lấy nàng, hai tay vuốt ve qua lại trên eo nàng .
" Y Họa , nếu thanh danh của nàng giống như ta , trừ bỏ ta, liền khôngcó người lại muốn nàng . Như vậy thật tốt ." Hắn thì thầm bên tai nàng .
"A phi! Hóa ra huynh tính toán như vậy , quả nhiên đủ vô sỉ!" Thủy Y Họa đưa tay đẩy hắn xuống giường , thuận tiện liếc xéo hắn một cái.
" Lúc Y Họa tức giận rất xinh đẹp , hai mắt như là bỏ bùa ấy , làm chota nhìn xem không dời mắt được." Cơ Mộc Ly ôm lấy miệng vui vẻ, Thủy YHọa mới đẩy hắn ra , hắn lại lập tức sấn tới , làm không biết mệt.
Thủy Y Họa vừa nhắm mắt, nàng ngày đêm không ngừng chạy đi, đã sớm mệtmỏi, mới không công phu chơi mấy trò nhàm chán này cùng hắn . Ai ngờ vừa nhắm mắt, toàn thân liền lập tức như ngã vào trong ao , mệt mỏi khôngthể dậy nổi . .
" Y Họa ..." Cơ Mộc Ly để sát vào bên tai nàng nhẹ giọng gọi nàng, thấynàng không có phản ứng, khó tránh khỏi có chút thất vọng, " Y Họa , nàng ngủ?"
"... Lúc vừa rồi khi nhìn thấy nàng , ta còn tưởng rằng là bản thân đang nằm mơ ... Y Họa , nàng không ngại vất vả, cố ý đến xem ta, trong lòngta rất cao hứng, thật sự..." Cơ Mộc Ly từ trên người nàng lật xuốngdưới, một đôi mắt u trầm nhìn chằm chằm đỉnh màn, lẩm bẩm.
"Thật vất vả mới có được ấm áp... Về sau cho dù có bất cứ chuyện gì xảyra ta đều không buông tay nàng ..." Hắn chậm rãi nhếch môi cười, tươicười đẹp rạng ngời , lại cũng có chút tối tăm nói không nên lời .
Một lát sau, hắn lại nghiêng người nhìn ngắm nữ tử đang ngủ này , dùngánh mắt vẽ khuôn mặt của nàng , giống như muốn khắc họa từng bộ phận để ở trong lòng.
Lông mi thật dài giống như hai cánh quạt , che khuất tao nhã trong mắt , mũi vểnh cao xinh đẹp da trắng nõn nà , môi hồng như cánh hoa đào , còn có cái cằm cong cong đẹp mắt làm cho người ta nhịn không được muốn sờ .
Y Họa của hắn thật sự là càng nhìn càng đẹp rồi.
"Cốc cốc cốc." Ngoài cửa bỗng nhiên vang lên một tiếng gõ cửa thật nhỏ , tiếng gõ cửa nghe qua có chút mềm nhẹ, làm cho người ta không tự giácliền liên tưởng đến một bàn tay ngọc trắng nõn .
Mà lúc tiếng gõ cửa vang lên , Thủy Y Họa mới ngủ không lâu đột nhiên vừa mở mắt.
" Y Họa , sao nàng lại tỉnh? Không có chuyện gì , nàng tiếp tục ngủ đi." Giọng nói của Cơ Mộc Ly nhẹ nhàng chậm chạp, nhìn ngoài cửa liếc mắtmột cái, trong mắt tràn đầy không vui, còn có chút tàn nhẫn như ẩn nhưhiện .
Thủy Y Họa vừa tỉnh hoàn toàn là cảnh giác theo quán tính , lúc này vừathấy Cơ Mộc Ly tại bên người, lại thực sự tiếp tục ngủ , liền miễn cưỡng ngáp một cái, đẩy đẩy hắn, " Huynh đi xem sao lại thế , có việc gì cầnthảo luận thì đừng vào nhà, ầm ĩ lắm ."
Cơ Mộc Ly đưa tay điểm mũi nàng, cười nói: "Ngủ đi, ai dám ầm ĩ nàng , gia là người đầu tiên không buông tha hắn ."
Ai ngờ , Cơ Mộc Ly vừa nói xong , ngoài cửa liền vang lên giọng nói mềm mại .
"Vương Gia, tiểu nhân mang nước rửa mặt đến cho ngài đây."
Thủy Y Họa mới vừa nhắm mắt lại nghe tiếng từ từ mở mắt, ánh mắt trêutức nhìn Cơ Mộc Ly , "Aiz , hóa ra mấy ngày ta không có ở đây , gia hoađào luôn không thiếu , chậc chậc, nghe giọng nói này , hình như là nam.Gia vốn định nam nữ đều xơi sao?"
Cơ Mộc Ly bất đắc dĩ nhíu nhíu mày, đưa tay đẩy trán nàng , "Chỉ biếtgiễu cợt gia, nàng biết rõ những thứ này đều là Lam Đằng đưa tới, giamột người cũng chưa chạm vào, chớ nói gia không có ham mê đoạn tụ ,chính là có, cũng không vừa mắt đám dong chi tục phấn này đó ."
" Vậy ý của gia là, nếu có ham mê đoạn tụ , thì những người kia khôngphải dong chi tục phấn, gia liền thu toàn bộ ?" Thủy Y Họa cười hỏi.
Cơ Mộc Ly lườm nàng một cái, rồi sau cầm chăn mỏng ở cuối giường kéo lên , cẩn thận đắp trên thân thể nàng, đem chăn che hết nửa khuôn mặt xinhđẹp của Thủy Y Họa , giống như sợ người khác mơ ước . Vừa đắp chăn chonàng vừa miễn cưỡng trả lời: " Nếu như đời này Y Họa là nam nhân , nóikhông chính xác gia thực sẽ có ham mê đoạn tụ . Nhanh ngủ đi , có gia ởđây, cam đoan trong vòng mười bước không có ai tới gần nàng ."
Thủy Y Họa cong miệng , xoay người tiếp tục ngủ.
Một lúc sau , hắn tận lực bước nhẹ chân đi về hướng cửa , rồi sau kétmột tiếng rất nhỏ ... lại két , cửa được mở ra lại đóng lại.
Thủy Y Họa không nghĩ tới Cơ Mộc Ly là một người cẩn thận như thế , khóe miệng vốn là hơi cong lên giờ lại cong thêm một phần .
Ánh mắt Cơ Mộc Ly lạnh lùng bễ nghễ nhìn người ngoài cửa , ánh mắt giống như xem một con kiến.
Trước mắt là một thiếu niên tướng mạo bắt mắt , mắt to tròn , lông midài mà cong , thắt lưng mảnh mai như liễu . Nếu không nhìn thấy hầu kếtvà một thân nam trang, Cơ Mộc Ly suýt cho rằng đó là một nữ nhân.
Nhưng là, một nam nhân lại giống như nữ nhân mà hiện thời lại dùng ánhmắt ngập nước theo dõi hắn , Cơ Mộc Ly nhìn xem lại cảm thấy tức giận .
Tuy rằng mọi người nghe đồn gia có ham mê đoạn tụ , nhưng là gia có bụng đói ăn quàng như vậy sao? Tìm một người bất nam bất nữ đến dụ dỗ gia,còn không bằng tìm nữ nhân cho xong .
Thiếu niên đã bưng một chậu nước đứng hồi lâu, lúc này thấy chánh chủ đi ra , vội vàng thu hồi bất mãn trên mặt , nhìn Cơ Mộc Ly liếc mắt đưatình.
" Nước đưa bổn vương, ngươi ở bên ngoài đứng, chờ bổn vương rửa xong rồi lại mang đi." Cơ Mộc Ly một tay đã cầm lấy chậu nước , không đợi ngườinọ mở miệng, lại nhẹ nhàng mở cửa, lại đóng cửa.
"Vương Gia, tiểu nhân hầu hạ Vương Gia rửa chân đi." Thiếu niên xinh đẹp hướng về phía bóng lưng còn chưa có hoàn toàn biến mất nói.
Trả lời thiếu niên chỉ có : Cánh cửa trước mặt đóng chặt , thậm chí một khe hở cũng không có .
Chẳng qua thiếu niên vẫn là cười cười, mấy ngày hôm trước vị gia nàykhông chỉ có chưa cho hắn sắc mặt tốt xem, còn một cước đạp cửa , nhưnglà hôm nay động tác rõ ràng mềm nhẹ rất nhiều, cũng không còn bày ra sắc mặt thối cho hắn xem . Hừ, hắn đã nói rồi , phàm là nam nhân có ham mêđoạn tụ làm sao có thể thoát được sắc đẹp của hắn , cái gì mà Viêm Đạmvương phong lưu , hiện tại không phải là bị hắn làm cho tâm thần xaođộng sao.
Thiếu niên đắc ý ôm ngực đứng ở trước cửa, ảo tưởng đến tình cảnh ViêmĐạm vương bị hắn mê hoặc , đến lúc đó hai người ở trên giường hô mưa gọi gió…. Người này bộ dạng tuấn mỹ như thế , hắn không hề thiệt thòi ,ngược lại là kiếm được rồi.
Không thể không nói, thiếu niên này hoàn toàn mơ mộng sai lầm rồi. Vịchủ nhân kia vẫn là không dễ chọc như cũ , mấy ngày nay đã sớm hận không thể giết chết tên bất nam bất nữ này , nhưng là lo lắng đến bây giờđang là thời kỳ nhạy cảm , cho nên hắn liền nhịn. Hôm nay nhẹ nhàng dịudàng tự nhiên là không nghĩ ầm ĩ đến bảo bối trong nhà , không có bãisắc mặt cho hắn đó là bởi vì không có thời gian a, người ta vội vã chạyvề trong phòng thưởng thức bảo bối của bản thân .
Trong phòng, Cơ Mộc Ly cẩn thận bưng chậu nước đi về, đem khăn lau mặtthấm ướt rồi lại vắt khô, rồi sau lau mặt cho Thủy Y Họa đang ngủ say.
Cơ Mộc Ly không thích người ngoài gần người hầu hạ, cho nên những sinhhoạt thường ngày đều là bản thân tự làm , nhưng đó là hầu hạ mình, hiệnthời cầm khăn lau mặt cho người khác , đây chính là lần đầu tiên .
Thủy Y Họa cảm giác khăn nóng hầm hập ở trên mặt, nhịn không được thoải mái rầm rì một tiếng, Cơ Mộc Ly nghe được ha ha cười.
" Y Hoa , gia là lần đầu tiên hầu hạ người khác , nàng có phải nên hồi báo một chút hay không hả ?"
Rồi sau không đợi Thủy Y Họa quay đầu, hắn liền cúi đầu xuống , ngậm lấy cánh môi phấn nộn vào trong miệng, mút qua lại , đến lúc cánh môi đỏứng mới từ bỏ. Nếu không phải sợ đánh thức thiên hạ đang ngủ , Cơ Mộc Ly xác định muốn một nụ hôn thật sâu .
Lau mặt cho người trên giường xong rồi , Cơ Mộc Ly cũng không ghét bỏ,tiếp tục dùng khăn này tùy tiện lau bản thân vài cái. Làm xong hết thảy , Cơ Mộc Ly lại bắt đầu tháo giày tất của Thủy Y họa .
Một đường bôn ba, trên chân khó tránh khỏi ra mồ hôi , nhưng là Cơ MộcLy để sát vào chân trần của Thủy Y Họa ngửi ngửi, thế nhưng không hềthấy thối , ngược lại có chút hương thơm nhàn nhạt , thiếu chút liềnmuốn hôn lên , đợi đến khi lau chân thật sạch , Cơ Mộc Ly vẫn là nhịnkhông được liền cắn một cái vào ngón chân cái , rồi hôn một cái vào bànchân nàng .
Chân trần co rút lại một chút, giống như cảm thấy có chút ngứa.
Chờ đến phiên bản thân , Cơ Mộc Ly thoát vớ giày, trực tiếp ở trong chậu rửa hai lần liền lấy ra.
Ngoài cửa thiếu niên đã sớm hết kiên nhẫn , còn chưa kịp thu hồi trênmặt biểu cảm, Cơ Mộc Ly liền đã thần không biết quỷ không hay xuất hiệntại trước mặt hắn, cứ thế yên lặng không một tiếng vang .
Thiếu niên có chút xấu hổ, lập tức chuyển sắc mặt hướng hắn nở nụ cườixán lạn , "Vương Gia đã ra , làm cho tiểu nhân chờ thật lâu ."
Cơ Mộc Ly tâm tình lúc này rất tốt , lười nhìn mặt hắn , trực tiếp đem chậu nước quăng tới chỗ hắn .
Động tác rất thô bạo, nước rửa chân bắn lên thật cao, bắn hết lên mặt và quần áo của hắn . Thiếu niên mĩ mạo trong nháy mắt liền biến thành ướtsũng.
"Không nghĩ hầu hạ liền cút!" Cơ Mộc Ly lạnh lùng tung ra một câu, rồi sau đóng cửa, về phòng , tiếp tục ôm nàng dâu.
Thiếu niên lau mặt , sắc mặt xấu hổ và giận dữ , cầm chậu nước rửa chân tùy tiện ném vào trong góc , oán hận đi rồi.
Hắn cũng không tin, trị không được người này!

Trăng tròn treo cao, bóng đêm rất sâu .
Đông cung của thái tử Lam Đằng , hai người đang thảnh thơi đánh cờ.
Người cầm quân đen một đầu tóc đen dùng trâm ngọc cài lên, diện mạo cựckì tuấn mỹ, một đôi môi có độ dày vừa phải thoạt nhìn có chút đỏ sẫm, cả người khí sắc vô cùng tốt, mà bàn tay cần quân cờ cũng thon dài đẹpmắt, lúc này cầm quân cờ đen trong tay đặt xuống , cười nói: "Tử Ngọc,ngươi lại thua rồi."
Người còn lại một thân áo bào trắng, dung mạo cùng so sánh với kém cỏikhông ít, nhưng lại thắng tại khí chất thanh nhã, người này đã từng lấythân phận sứ thần - Lê Tử Ngọc đã từng tới Tuyết Ly .
Cầm trong tay quân cờ trắng bỏ vào trong lọ , Lê Tử Ngọc ha ha cười nói: "Xem ra tài đánh cờ của Điện hạ lại tiến bộ không ít, vi thần nhất định thắng không nổi Điện hạ. Luyện tập mấy lần, cũng là phí công."
Người đối diện nghe vậy cười lên ha hả, tướng mạo quả nhiên là đẹp tuyệt trần .
Tiếng cười qua đi, người nọ phất tay một cái, trên bàn cờ quân cờ đã bịđảo loạn, nhìn về phía Lê Tử Ngọc, hỏi: "Tử Ngọc cũng biết, cầm kỳ thưhọa , vì sao bản cung lại chung tình với cờ?"
Tự xưng bản cung, đương nhiên đó là Lam Đằng Đông Cung Thái Tử - - VănNhân Lưu. Thế nhân nói Văn Nhân Lưu đẹp nhưng độc , phàm là những ngườigặp qua hắn đều sẽ cảm thán một câu: Đồn đãi không giả.
Lê Tử Ngọc cười nhẹ, "Vi thần đoán rằng, Điện hạ là thích loại cảm giáctoàn cục nắm trong tay , mà chơi cờ nhiều là như thế. Đúng hay không?"
"Ha ha... Tử Ngọc quả nhiên là tri kỷ của bản điện , trong phần đông môn khách , cũng chỉ có ngươi, dám tại trước mặt bản cung không hề cố kỵnói ra lòng mình ."
"Điện hạ khen trật rồi." Lê Tử Ngọc lắc đầu cười.
" Vậy Tử Ngọc cảm thấy, họa tác bảo bối của phụ hoàng là bị ai đánh tráo rồi hả ?" Văn Nhân Lưu có chút hứng thú hỏi.
Lê Tử Ngọc nghe vậy, khuôn mặt đang cười chậm rãi chuyển ngưng trọng, dừng một chút, nói: "Chuyện này... Khó mà nói."
" Hả ? Tử Ngọc suy nghĩ việc này như thế nào ?" Văn Nhân Lưu hỏi, taykhông đã bắt đầu nhặt quân cờ, xem bộ dáng là chuẩn bị lại đến một mâm.
"Hiện thời đã qua gần mười ngày, mà bức họa vẫn không có tin tức , đã có thể làm như thế nghiêm mật, khẳng định không phải là người bình thường, vi thần cảm thấy, thật có thể là người nọ tự mình động thủ. Nhưng kỳliền kỳ ở đây, lần này sứ thần các quốc gia đều không có cách yến hội ,không đạo lý có thể thoát thân đi đánh tráo, mà tranh này giống nhưtrước khi đưa tới đại điện liền bị đánh tráo rồi ." Lê Tử Ngọc tinh tếnói tới.
Văn Nhân Lưu nghe xong cười cười, "Tử Ngọc quả nhiên là nghĩ giống ta .Thật không biết vị cao nhân xen lẫn trong đám sứ thần này sẽ là ai."
"Điện hạ vậy mà còn có thể cười được? Đây chính là bảo bối tương truyềncủa Lam Đằng , không thể so tầm thường được ." Lê Tử Ngọc thán liếc hắnmột cái.
Văn Nhân Lưu hai tay sau gối, trêu tức cười: "Phụ hoàng hắn đều bỏ được, bản cung lại keo kiệt làm gì." Hắn hiểu biết phụ hoàng mình , đã dámxuất ra thứ này, khẳng định đã sớm nghĩ tới các loại hậu quả có khả năng xảy ra. Mất trộm chẳng qua là một trong những khả năng lớn nhất , không nghĩ tới thực sự lại xảy ra rồi.
"Luôn luôn như vậy cũng không phải chuyện tốt ." Lê Tử Ngọc nhíu nhíu mày.
"A, vậy thì thả hổ về rừng đi." Văn Nhân Lưu hoàn toàn thất vọng.
Lê Tử Ngọc giật mình , lập tức cười, "Quả thật là biện pháp tốt."
Một ván cờ mới lại bắt đầu, Văn Nhân Lưu thay đổi quân trắng , Lê Tử Ngọc cầm quân đen .
"Tử Ngọc đối với những sứ thần này có nhận định gì không ?" Văn Nhân Lưu vừa hạ cờ , thuận miệng vừa hỏi.
Lê Tử Ngọc tay cầm cờ ngừng một chút, theo sau hạ xuống, khoan thai nói: "Vi thần chính là nói cái nhìn của bản thân , cụ thể như thế nào, còncần thái tử cẩn thận châm chước. Đông Diệu quốc lần này phái thái tửĐoan Mộc Thiên Khung tới , người này yếu đuối vô năng, không đáng giánhắc tới, vi thần cũng không hiểu Đoan Mộc Lăng Thạch tại sao lại pháimột người như vậy đi sứ tới Lam Đằng .
Về phần Tuyết Ly , tới là Duệ vương Thượng Quan Huyền Mặc cùng Mặc Ngọccông tử Ôn Cẩn Hiên, vi thần từng tiếp xúc với hai người này , ThượngQuan Huyền Mặc về mặt binh pháp có thiên phú , nhưng là người này giốngnhư không biết nhìn người , tổng thể mà nói không đủ sợ hãi, nhưng là Ôn gia người thừa kế Ôn Cẩn Hiên, người này mặt ngoài xem nhìn như ôn hòahữu lễ, nhưng là vi thần cảm thấy người này cực có tâm kế."
Văn Nhân Lưu nghe thế , mày hơi hơi giương lên, "Tử Ngọc vì sao cảm thấy người này có tâm kế?" Hắn ở trong yến hội cũng lưu ý quá người này, quả thật là một nhân tài.
"Nếu không có tâm cơ thâm trầm , thì làm sao có thể đứng vững trong mộtgia tộc lớn như vậy , lại như thế nào có thể làm cho hai huynh đệ Thượng Quan Huyền Minh đối đãi như huynh đệ? Người này chẳng những có tâm cơ,tâm cơ còn phải là sâu không lường ."
"Ha ha... Tử Ngọc trinh thám không sai, không hổ là Thần Toán Tử của Lam Đằng ta ." Văn Nhân Lưu cười trêu nói.
" Vậy còn Hỏa Vũ Nho Vương và Viêm Đạm vương ?" Hắn lại hỏi.
Lê Tử Ngọc tay cầm quân cờ rõ ràng chậm lại, sau một lúc tự hỏi , trảlời: "Nói thật, hai người này nếu nhìn bề ngoài thì trông có vẻ vô hại,nhưng nếu tinh tế nghĩ lại ...
Nho vương Cơ Văn Kỳ hiền hoà hữu lễ, nhưng là người này khéo léo, vithần cho rằng, người này không là đại tài chính là đại dung, nhưng CơVăn Kỳ đến cùng là đại tài vẫn là đại dung, thời gian quá ngắn, thứ vithần nhìn không ra đến; còn có Viêm Đạm vương Cơ Mộc Ly. Lúc vi thần mới gặp hắn , liền giật nảy mình, người này bộ dạng thật sự rất đẹp, mỹnhân phần lớn tâm tư ác độc, một câu này đổ không sai, người này mặthiện sát khí, không phải là dễ chọc , nhưng ta mỗi khi tưởng muốn nhìnhai mắt của hắn , đều vừa đúng bị hắn tránh đi, cũng không biết là cố ýhay là vô ý. Người này, cũng không tốt nói.
Lời đồn dù sao không thể toàn tin, chính như ngoại giới đồn đãi hắn thích nam nhân , nhưng là theo ta đã nhiều ngày quan sát,
giống như đều không phải như thế.”
Văn Nhân Lưu lập tức cảm thấy hứng thú, “Hả? Chẳng lẽ Cơ Mộc Ly thíchkhông phải là nam nhân, mà là nữ nhân? Bản cung nghe nói hắn vì cướivương phi, phân phát nam sủng trong phủ, một người phong lưu lại biếnthành si tình. Chuyện này chẳng lẽ là sự thật?”
“Cơ Mộc Ly thích nam nhân hay là nữ nhân vi thần không xác định. Vi thần chỉ biết là người này không để cho bất luận kẻ nào gần người, mặc kệ mĩ mạo nữ tử vẫn là nam tử đều không lọt nổi mắt xanh của hắn.”
Văn Nhân Lưu đang muốn mở miệng nói cái gì nữa, ngoài cửa bỗng nhiên xuất hiện một bóng đen.
“Vào đi.” Hắn lạnh lùng nói. Nếu không có gì dị động, thì ám vệ ẩn nấpsẽ không xuất hiện tại nơi này, cho nên hắn biết, nhất định là đã xảy ra cái gì.
Một người áo đen bịt mặt quỳ lạy ở trước mặt Văn Nhân Lưu, khóe mắt nhìn lướt qua Lê Tử Ngọc.
“Nói đi, đã cho ngươi trực tiếp tiến vào, bản cung liền không nghĩ kiêng dè Tử Ngọc.”
Có thế này người áo đen mới mở miệng bẩm báo nói: “Hỏa Vũ Viêm Đạm vương khác thường, thuộc hạ phát hiện trong phòng Viêm Đạm vương có người ẩndấu.”
Văn Nhân Lưu nghe xong, sức mạnh hơi đổi, lập tức lại khôi phục nhưthường, “Ngươi là như thế nào biết được? Là tận mắt thấy người nọ xâmnhập trong phòng, hay là nghe đến hai người nói chuyện, có thể nhìn đếndiện mạo của người này không?”
Liên tiếp vấn đề làm người áo đen không khỏi khiếp sợ, lập tức xấu hổnói: “Thuộc hạ vô năng, không biết người nọ là như thế nào vào đượcphòng Viêm Đạm vương, thuộc hạ là nghe được tiếng kinh hô của Viên Đạmvương mới phát hiện dị thường, người nọ diện mạo là không thấy được.”
“Tiếng kinh hô?” Văn Nhân Lưu ha ha cười. “Hắn kinh hô là cái gì? Này chắc là nghe được đi?”
Người áo đen gật đầu, khẳng định trả lời: “Viêm Đạm vương kinh hô là tên tự của người này, giống như kêu… Họa Họa.” Về phần là chữ nào, hắnkhông nói rõ ràng.
“Họa Họa?” Văn Nhân Lưu lập tức nghiêng đầu, nghĩ đến hai chữ này.
Phía sau Lê Tử Ngọc chẳng biết lúc nào đã đi tới, nghe tới hai chữ sau, ánh mắt trầm xuống.
“Là Thủy Y Họa, Viêm Đạm vương phi.” Hắn nói, thần sắc có chút không hiểu.
“Tử Ngọc, vì sao lại phản ứng như thế?” Văn Nhân Lưu đầy hứng thú. Nữ tử làm Lê Tử Ngọc biến sắc mặt thật đúng là hiếm thấy. Hắn bỗng nhiên cóchút muốn trông thấy người này rồi.
“… Lúc ở Tuyết Ly, vi thần ở trong lễ hội dân gian Xảo duyên chương thấy được một chút chuyện. Điện hạ đoán, vi thần nhìn thấy gì?”
Văn Nhân Lưu giương mi lên.
“Vi thần nhìn thấy nữ tử này tự mình ra tay thu thập vài tên nam nhân có ý đồ làm bẩn sự trong sạch cảu nàng. Nàng ra tay cực kỳ tàn nhẫn, không lưu tình chút nào, sau lại vẫn làm cho vài tên côn đồ này đi làm bẩnngười hại nàng.”
Ngày nào đó, hắn vừa vặn thấy toàn bộ. Sau này mới làm bộ như lơ đãng đụng phải Thủy Y Họa.
“Nàng làm thế nào biết được người thu mua là nữ tử?”
“Vi thần ngay từ đầu cũng cảm thấy người này chỉ là một nữ tử tầm thường ác độc, nhưng sau này vài lần quan sát, phát hiện người này thật sựthâm tàng bất lộ, tuy rằng tính tình trừng mắt tất báo, nhưng lại vôcùng thông minh, có tâm kế.”
Văn Nhân Lưu nghe hắn nói, khóe miệng ý cười tràn ra. Hứng thú giống như càng lúc càng lớn rồi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.