A Nhất đứng sau lưng Tư Đồ Vũ Thiên chậm rãi đưa tay lên vỗ hai tiếng. Rất nhanh sau đó, từ trên trời bay xuống hai nữ nhân y phục vàng nhạt, trong tay cả hai người giữ một chiếc rương được phủ bởi vải voan đỏ rực.
Hai hoàng y nữ tử nhẹ nhàng điềm đạm cúi người hành lễ, chỉ tính riêng khuôn mặt thôi đã có thể dùng từ hoa nhường nguyệt thẹn để miêu tả, nhan sắc so với bất cứ nữ tử nào trong yến hội đều không kém hơn dù chỉ một chút!
Hàn Ân Ý hai mắt lạnh lẽo tràn đầy sát khí nhìn về hai nữ nhân đó, trong lòng tự động đem hai nàng vào danh sách những kẻ có nguy cơ cướp mất vị trí Tông mẫu của nàng ta.
Vu Cầm cùng Tố Phụng sau khi hành lễ xong liền mỉm cười lật mở tấm vải đỏ che lễ vật, để lộ ra đồ vật phẩm dâng lên buổi tối nay.
"Hít!"
"Trời ạ!"
"Cuộc đời này của ta được nhìn thấy báu vật này một lần, có chết cũng đáng!"
Hoàng đế Vũ Khắc Nhật nhìn thấy lễ vật, hai mắt chợt hiện lên sự kinh ngạc, một chút tham lam và tính kế.
Những lễ vật trước không khiến hắn dâng lên lòng ham muốn, nhưng chỉ riêng lễ vật cuối cùng này, hắn thật sự muốn chiếm làm của riêng!
Hoàng hậu vẫn luôn chú ý động tĩnh của người kế bên nên khi ánh mắt của Vũ Khắc Nhật lướt qua vẻ tham lam đều bị nàng nhìn thấy không sót một chi tiết nào. Âm thầm cười lạnh, lại giả vờ bưng ly trà nóng lên chậm rãi thổi, trong lòng cũng bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-chi-nu-kieu-ngao/371692/chuong-211.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.