***我们这一生的主要目的是帮助他人。如果你不能帮助他们,至少不要伤害他们
Wǒmen zhè yīshēng de zhǔyào mùdì shì bāngzhù tārén. Rúguǒ nǐ bùnéng bāngzhù tāmen, zhì shào bùyào shānghài tāmen.
Mục đích chính của chúng ta trong cuộc sống này là giúp đỡ người khác. Và nếu bạn không thể giúp họ, ít nhất đừng làm họ bị thương***
"Hừ, nếu ta muốn ngươi từ bỏ người ngồi bên cạnh ngươi, ngươi có dám không?" Hàn Băng di chuyển ánh mắt nhìn về nữ tử yên lặng kia.
Tĩnh Khả Ngưng đột nhiên bị chỉ điểm có chút giật mình nhìn lên, nhìn vào ánh mắt trầm tĩnh của Hàn Băng bỗng thấy bối rối.
"Không thể!"
Chưa kịp để Tĩnh Khả Ngưng suy nghĩ lung tung, Võ Triển Long đã ngay lập tức trả lời. "Ngoại trừ chuyện này ra, chuyện gì ta cũng có thể đáp ứng thần y."
"Hừ! Vậy nếu ta muốn ngươi để lại một cánh tay trái, ngươi có dám không?" Hàn Băng cười lạnh một tiếng.
"Được."
"Hửm?!"
Võ Triển Long rút một con dao găm ngắn từ dưới ủng giày lên, không chút do dự đâm thẳng vào bả vai mình.
"Đừng!" Tĩnh Khả Ngưng hoảng hốt nhìn dao găm đâm sâu vào trong thịt, sâu trong ánh mắt là đau lòng, vội vàng giữ chặt tay hắn.
Võ Triển Long giống như không biết đau là gì, di chuyển mũi dao cắt lên đỉnh vai, ý đồ cắt bỏ cánh tay trái của mình xuống.
"Võ tướng quân, ngài... Ngài đừng di chuyển lưỡi dao!" Tĩnh Khả Ngưng rơi xuống nước mắt, nắm chặt lấy tay của hắn.
Hàn Băng lạnh lùng nhìn cảnh tượng trước mắt, cảm thấy bản thân giống như đang gậy đánh uyên ương, chia loan rẽ thúy mà thở dài một hơi.
"Thôi được rồi." Mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-chi-nu-kieu-ngao/371656/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.