我喜欢一个人,很喜欢
不幸的是,我们永远不会朝着同一个方向走同样的路……
Wǒ xǐhuān yīgè rén, hěn xǐhuān!
Bùxìng de shì, wǒmen yǒngyuǎn bù huì cháozhe tóng yīgè fāngxiàng zǒu tóngyàng de lù…
"Đó là những thương buôn cùng bá tánh vừa từ bên ngoài tới. Khi họ đến cửa thành đã đóng lại rồi. Vì an nguy của những người khác, chủ thành không cho phép thị vệ mở cổng."
Hàn Băng gật đầu, điều quan trọng của hiện tại chính là làm sao để có thể quen biết với chủ thành và thành công tham dự chuyện này!
"Băng tiểu đệ!" Từ xa, Mạch Chúc bước lớn đi tới cạnh nàng. "Ta biết ngay đệ sẽ ở chỗ này mà! Vậy nên ta đã đến thẳng cổng thành, thật không ngờ ta đoán đúng!"
"Mạch tỷ." Hàn Băng nhìn nàng gật đầu. Đối với nữ nhân hào sảng thẳng thắn như vậy, Hàn Băng thật sự rất có hảo cảm.
"Thật may rằng chỉ mới phát bệnh ở đầu cổng thành, nếu vào sâu hơn một chút nữa chắc cả thành sẽ nổi loạn mất!"
Hàn Băng gật đầu nhìn tình huống bên dưới. Những thương buôn cùng bá tánh đang chạy loạn thất bát tao, kêu gào đập vào cổng thành, vẻ mặt tràn đầy hoảng sợ cùng tuyệt vọng.
Kétttttt!
Cổng thành hé mở ra một khoảng trống, người bên ngoài chưa kịp vui mừng đã bị thị vệ chặn ngang giáo dài, đẩy lùi về sau.
Một đội vệ binh giáp mũ chỉnh tề chạy đều bước ra ngoài, bắt đầu khống chế những dân làng mất đi ý thức, dùng dây thừng trói chặt bọn họ lại.
"Xin lỗi mọi người, là ta đến trễ, làm mọi người hoảng sợ! Ta sẽ chịu toàn bộ trách nhiệm trong sơ sót lần này và chi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-chi-nu-kieu-ngao/371631/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.