"Mị An ca, chúng ta vào phòng rồi hãy nói chuyện, bên ngoài cũng không tiện lắm."
Mị An gật đầu hiểu ý, theo sau Mị Uyên đi vào trong phòng. Lúc bước qua cánh cửa hắn phải cúi thấp người xuống mới vào được, Hàn Băng nhìn chiều cao của Mị An mà thầm cảm thán trong lòng.
Thật cao a! Chắc phải hơn hai mét! Ít nhất cũng phải là hai mét ba!
Thấy người đã vào, Hàn Băng chậm rãi đóng cửa lại, đi về phía bàn trà ngồi xuống, lấy nước nóng có sẵn trên lò sưởi pha trà rót cho hai người, cũng quan sát bọn họ kỹ hơn.
Một nam một nữ, chiều cao vượt ngưỡng so với người bình thường. Làn da hơi ngăm đen, mắt đều một màu hổ phách xinh đẹp, đầu tóc có chút rối loạn.
Y phục trên người mặc theo kiểu đơn giản dễ hoạt động nhất, chất vải thô sơ, đường may không tính là quá đẹp, có lẽ do ở lâu trong rừng nên dính không ít vết bẩn.
Mị Uyên thấy nàng quan sát có chút ngại ngùng chớp mắt, hai tay nắm vạt áo hơi kéo, cảm thấy bản thân có phần bê bối!
"Nói đi, hai người là ai? Tại sao lại muốn tìm ta? Tìm ta có việc gì?" Hàn Băng mắt lạnh nhìn hai cự nhân trước mặt, ánh mắt bỗng chốc trở lên sắc bén.
Mị Uyên nhìn sự biến chuyển đột ngột này của nàng, cảm giác nghi ngờ trong lòng dần chuyển thành tôn kính, sự ngượng ngùng vừa rồi cũng lùi đi, ngay lập tức ngồi thẳng lưng lên đem mọi chuyện kể một lượt.
"Chủ nhân, muội là Mị Uyên, đây là Mị An ca. Bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-chi-nu-kieu-ngao/371619/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.