Mà trong đám tiểu hài tử, Quy lão sư lại nhận con của lão Tạ làm đồ đệ thân truyền, dạy cho hắn những thứ vô cùng kỳ quái.
Tạ lão lúc đầu thấy con trai ngày ngày đi bắt những côn trùng về nghịch ngợm cũng không quá để ý, cho đến khi thấy hắn bắt những con vật có độc mới tá hỏa phát hiện ra.
Trong phòng Tạ Triều để đầy những bình gốm to nhỏ, khắp nơi đều là xác chết của côn trùng nhỏ hoặc động vật nhỏ như chuột, thỏ, mèo, chó.
Tạ lão muốn ngăn cản cũng đã muộn, dường như việc nghiên cứu cổ đã ăn sâu vào xương máu của Tạ Triều, khiến hắn không thể dứt ra!
Tạ lão bấy giờ quyết định đuổi Quy lão sư kia ra khỏi thôn, lại gặp phải phản đối của dân làng, thế nên Quy lão kia được nước lấn tới, ở lại thôn thêm hai năm nữa!
Tạ lão dùng rất nhiều cách cũng không ngăn cản được Tạ Triều, vì lo lắng mà sinh ra bệnh tật, nằm liệt trên giường không dậy nổi một thời gian.
Đến khi Quy lão sư rời đi, Tạ Triều đã biến thành một người hoàn toàn khác. Cả ngày ngoại trừ bắt độc vật ra thì chính là ở trong phòng nghiên cứu gì đó.
Tạ lão không khuyên can được hắn liền âm thầm chịu đựng mà chấp nhận, cuối cùng dung túng hắn, giúp hắn tìm những loại cây độc, động vật có độc khác nhau.
Thời gian cứ vậy trôi qua, đến năm Tạ Triều lên mười sáu tuổi, Tạ lão cùng vợ mình vì muốn tìm cho con trai mối hôn sự tốt nên đã nhờ bà mai để ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-chi-nu-kieu-ngao/371611/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.