Thạch Sơn Quy xoay tròn trên không rồi nặng nề rơi xuống đất, những chiếc gai nhọn ghim sâu xuống bùn cỏ khiến nó không thể di chuyển thêm.
Càng bất ngờ hơn khi Thạch Sơn Quy mở người ra, bốn chân của nó lại giơ lên trời, không tài nào lật ngược cơ thể cồng kềnh đó lại.
Hàn Băng nắm cây kiếm đi đến cạnh Thạch Sơn Quy đó, lấy kiếm chỉ vào một số nơi giải thích.
"Thạch Sơn Quy mặc dù có lớp bỏ bên trên rất cứng nhưng dưới bụng lại hoàn toàn mềm mỏng. Cách giết cúng nhanh nhất chính là đâm vào..."
Hàn Băng giơ thanh kiếm lên, ngay tại vị trí trái tim của Thạch Sơn Quy mà đặt mũi kiếm.
"Đây... là?" Nam Thiên Sang ghé đầu nhìn vị trí nàng chỉ.
Hàn Băng cũng không đâm kiếm xuống, xoay người một cái lại hất tung một con Thạch Sơn Quy khác lên.
"Đó là tim của nó. Ta không yêu cầu đệ giết chúng, chỉ cần đánh bại đủ số lượng ta muốn là được!"
"Dạ, đệ hiểu rồi!" Nam Thiên Sang nắm chặt chuôi kiếm, hai mắt dán chặt vào Thạch Sơn Quy đang lăn đến.
Theo động tác vừa học được từ Hàn Băng, tiểu tử này rất nhanh liền đánh bại được linh thú đầu tiên.
Đã có được kinh nghiệm, Nam Thiên Sang cũng không còn chật vật như lúc đầu, chả mấy chốc liền đánh bại một nửa số Thạch Sơn Quy trên bãi cỏ.
Hàn Băng gật đầu vừa ý, đợi tiểu tử đó tiến đến bên cạnh, nàng liền phất tay đánh ra một chưởng, những Thạch Sơn Quy bị ghim dưới đất liền ngã sang một bên, sau đó chúng bắt đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-chi-nu-kieu-ngao/371601/chuong-120.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.