Tư Đồ Vũ Thiên nhìn cánh cửa phòng đóng ngay trước mặt mình mà trong lòng không biết là dư vị gì, lắc đầu bất đắc dĩ trở về phòng của hắn.
Mà Hàn Băng sau khi đuổi được Tư Đồ Vũ Thiên đi rồi liền trèo lên giường, lấy ra một viên đá Tinh Tử quan sát.
Lúc nãy ở trong động ánh sáng yếu ớt, dù là dạ minh châu cũng không đủ để nàng cẩn thận xem xét. Thêm vào đó là thời gian có hạn, cần phải trở về nhanh chóng!
Đá Tinh Tử lớn bằng bàn tay nàng, mặt ngoài bao bọc bởi một màu bạc lung linh xinh đẹp, tùy theo ánh sáng chiếu vào liền thay đổi màu sắc thành lục, thanh, tử, hoàng, xích... Thật sự rất thú vị và kỳ diệu!
Cảm xúc trên tay mát lạnh, vô cùng sảng khoái! Dường như từ trong viên đá Tinh Tử đang truyền đến một loại năng lượng ấm áp mà tràn đầy mạnh mẽ, thôi thúc nàng nhanh chóng hấp thụ nó!
Tiểu Hồ bên ngoài cửa sổ của phòng Hàn Băng cào cào hai cái ra hiệu mở cửa, lại dùng liên kết khế ước gọi nàng.
"Chủ nhân! Ta về rồi đây!"
Hàn Băng đặt đá Tinh Tử qua một bên, chân không đi giày tiến đến mở cửa sổ ra cho Tiểu Hồ chui vào.
Vào đến trong phòng, Tiểu Hồ nhảy lên mặt bàn uống nước, thả đồ vật trong miệng nó ra, lắc lắc cơ thể dính đầy sương khuya.
Hàn Băng cầm một chiếc khăn bông đến, phủ lên người Tiểu Hồ, nhẹ nhàng lau bộ lông trắng mềm mại đó.
Tiểu Hồ híp mắt hưởng thụ, vô cùng phối hợp với nàng.
"Chủ nhân! Đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-chi-nu-kieu-ngao/371597/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.