"Nàng tạm thời ngủ đi, chán thì hãy đọc sách trên kia, muốn gọi người thì ấn nút xanh cạnh cánh cửa, sẽ có người đi đến! Ta có chút việc cần ra ngoài, sẽ trở về hơi muộn chút!"
Hàn Băng bên trong chăn cũng không trả lời hắn, nằm im không động đậy. Tư Đồ Vũ Thiên sau khi nói xong liền cùng A Nhất rời đi.
Nghe tiếng cửa đá đóng lại, Hàn Băng trong chăn mở mắt ra ngồi dậy. Nhìn cả căn phòng trống vắng tĩnh lặng xa lạ trước mắt, nàng thật sự không biết nên làm gì và không nên làm gì!
Thở dài một hơi, bước xuống giường cầm lên thanh kiếm của nàng, Hàn Băng bắt đầu luyện kiếm.
Những chiêu thức của Kim Ảnh Trọng và Diệt Hoa Công khi kết hợp rất nhanh được đánh ra.
Đường kiếm mượt mà sắc bén, từng chiêu thức tấn công thu về dường như ẩn hiện những bông hoa nhỏ xinh đẹp trong suốt.
Lần này đã lấy lại được một ít nội lực nên khi luyện kiếm, Hàn Băng đã truyền nội lực vào thân kiếm.
Nhưng việc kiểm soát nội lực của Diệt Hoa Công yêu cầu thật sự rất cao! Hàn Băng luyện đến mồ hôi lấm tấm mới chỉ miễn cưỡng luyện được một lần.
Chống kiếm xuống, Hàn Băng ngồi bệt xuống đất, lưng dựa vào thành giường đằng sau.
Cơ thể yếu ớt đúng là rất khó chịu mà! Nàng rất muốn nhanh chóng giải được huyệt đạo kia, sau đó rời khỏi nơi khiến người khác cảm thấy tức giận này!
Nghĩ đến huyệt đạo trên người, khuôn mặt yêu nghiệt của Tư Đồ Vũ Thiên lại hiện lên trong đầu nàng, cảnh tượng hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-chi-nu-kieu-ngao/371590/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.