"Nhân lão giả, ý của ngươi là gì?" Tứ công chúa tò mò hỏi.
"Băng Phong công tử là ai?" Nhân lão giả cũng không trả lời câu bỏi của Tứ công chúa ngay lập tức mà quay về phía dưới hỏi.
Lúc thái tử lên tiếng mời Nhân lão giả đã thu hút sự tập trung của mọi người, giờ lại gọi tên thí sinh càng làm cho mọi người kinh ngạc không thôi.
Hàn Băng đang ngồi nghe Phạm Minh Thuận kể chuyện của kinh thành một cách chăm chú nên cũng không để ý có người gọi mình. Cái tên Băng Phong chỉ là khi Hàn Băng giả nam mới sử dụng mà số lần nàng giả nam lại có thể đếm trên đầu ngón tay nên rất không để ý.
Phạm Minh Thuận thì càng hăng hơn, thì thầm to nhỏ kể đủ thứ chuyện trên trời dưới đất cho Hàn Băng nghe, giống như chim oanh hót không ngừng.
"Băng Phong huynh, Nhân lão giả gọi huynh kìa!"
Không biết từ khi nào mà Tứ công chúa đã ngồi đối diện với hai người, phá vỡ cuộc thì thầm.
"A, tại hạ Băng Phong. Không biết tiền bối có gì chỉ giáo?" Hàn Băng nhanh chóng đứng dậy, hai tay ôm quyền hữu lễ hỏi.
"Băng Phong tiểu bối hữu lễ rồi! Làm phiền ngươi đọc một bài thơ Phật về liên hoa cho lão già ta đây mở mang thêm được không?" Nhân lão giả cười hòa ái.
Hàn Băng nghi hoặc, mày hơi nhíu lại đến nỗi khó nhận ra hỏi.
"Đây là bài thi sao?"
"Ha ha ha... Đúng vậy! Bài thi lão già ta giành riêng cho công tử. Mời!" Nhân lão giả cười ha ha hứng thú nhìn nàng.
"Vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-chi-nu-kieu-ngao/371506/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.