Bẻ một cái đùi sau, Hàn Băng chậm rãi nhấm nháp hương vị thịt trong tay mình. Vỏ ngoài giòn giòn thêm một lớp mỡ óng ánh, da thỏ chín đều không bị cháy khét chỗ nào! Không những vậy, thịt thỏ còn có vị mặn cùng hơi cay khiến mùi tanh phai đi không ít!
Ăn xong một cái đùi, Hàn Băng lại tiếp tục bẻ xuống cái đùi còn lại. Tiếng bẻ xương cùng xé thịt vang lên trong không khí yên tĩnh nghe có vẻ rùng rợn.
Đúng lúc này, mặt đất bắt đầu rung nhẹ, những viên sỏi nhỏ bé chậm rãi di chuyển.
Chuyện gì đây? Động đất sao? Không đúng! Chiêu Ngọc đại lục có bao giờ bị động đất đâu!
Động chấn càng ngày càng mãnh liệt đến nỗi Hàn Băng ngồi cũng thấy rung rung.
"Một đàn... Không đúng, một nhóm người đang tới đây! Đuổi bắt con gì sao?" Hàn Băng không bỏ dỡ việc ăn của mình, vừa gặm đùi thỏ vừa nói nhỏ.
Xa xa, khói bụi mịt mù, vô số đốm sáng nhỏ chậm chờn theo hướng nàng chạy tới. Mặc dù là trong bóng đêm nhưng Hàn Băng vẫn có thể lờ mờ thấy rõ, một con ngựa dẫn đầu chạy về đây, đằng sau nó có một đoàn người cao lớn lộn xộn đuổi theo.
Nhìn đống lửa và bữa ăn của mình, Hàn Băng thầm thấy nuối tiếc. Nếu mình không tránh đi, bụi sẽ bám vào thịt thỏ, lúc đó đừng hòng ăn được a!
Nhìn nhìn xung quanh, Hàn Băng nhanh chóng phi thân lên một cây đại thụ gần đó, trong tay không quên cầm chắc con thỏ nướng.
Cuối cùng khi an ổn ngồi trên cây, Hàn Băng phất tay một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-chi-nu-kieu-ngao/276366/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.