"Ồ! Ngươi không nói ta không chú ý nha! Đúng là đã không còn linh động như lúc trước nữa rồi!"
"Ây dô, trải qua chuyện lần trước, chắc ả ta cũng hoảng sợ lắm! Bất quá tiếng đàn không linh động cũng tốt, ta cũng an tâm hơn, chứ linh động như ả ta để rồi gọi linh thú đến, có lữ sau này ta không dám tham dự những bữa tiệc như này nữa mất!"
"Đúng đúng, coi như ả ta thông minh một lần, cũng đỡ phải khiến mọi người sợ hãi."
"Quả thật, nếu mà..."
Tiếng ồn ào bàn tán nhanh chóng vang lên, Hàn Ân Ý nghe thấy những lời nhận xét của mọi người xung quanh liền tức đến cắn chặt răng, ngoài mặt không chút biểu cảm duy trì việc đánh đàn, trong lòng âm thầm ghi nhớ lại những khuôn mặt đã nói xấu ả, hung hăng ghim lại chờ tương lai có cơ hội sẽ trả thù bọn họ, cho bọn họ biết kết cục của việc nói xấu khinh thường ả.
Trưởng công chúa Hưng Mị Lung bưng ly trà lên khẽ nhấp, hai mắt rũ xuống khiến người khác không nhìn ra thị đang suy nghĩ gì, ma ma thân cận đứng bên cạnh thị khẽ đung đưa quạt giấy quạt mát cho chủ tử, nhỏ giọng nói cười nhận xét các danh môn khuê tú nào năm nay có khả năng nhận được nhiều hoa nhất, hoặc công tử thế gia tuấn tú khôi ngô nào năm nay làm lễ trưởng thành, có thể cưới chính thê.
Hàn Ân Ý đàn xong một bài liền chậm rãi đứng dậy, hạ người hành lễ với Hưng Mị Lung rồi lui về sau, yên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-chi-nu-kieu-ngao/2271255/chuong-275.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.