"Tố Phụng tỷ tỷ, nếu bây giờ đệ muốn giúp đỡ bọn họ một chút thì có thể làm như thế nào?"
"Chuyện này đối với một hài tử như đệ thì không nên làm một mình, nhưng đệ có thể nhờ người lớn làm giúp hoặc quyên góp tiền vào một nơi nào đó để bọn họ mua gạo nấu cháo chia cho bá tánh, nếu muốn hơn nữa thì mua gạo tặng cho mỗi người một cân."
Nam Thiên Sang nghe xong liên tục gật đầu, ngay lập tức quay người thò đầu vào bên trong xe ngựa. "Ca ca, đệ..."
Hàn Băng tất nhiên vẫn luôn nghe bọn họ nói chuyện, nên khi tiểu tử quay đầu tìm nàng liền gật đầu đồng ý, đưa cho cậu nhóc túi bạc của mình. "Đệ có thể tìm đến Triệu thúc đề nghị giống như Tố Phụng nói, phát cháo hoặc chia gạo."
"Vâng." Nam Thiên Sang mỉm cười vui vẻ nhận lấy hầu bao mở ra, bên trong là ba bốn lượng vàng lớn sáng bóng cùng một ít bạc vụn nho nhỏ. Ước lượng một chút, số tiền này có thể mua đồ phân phát liên tục ba ngày!
Vu Cầm đánh xe đến một căn nhà nhỏ thanh tĩnh ít người qua lại. Bên trong có một lão bá đang cầm rìu chặt củi, nhìn thấy người đến liền buông công việc dang dở trên tay xuống tiến đến. "A a a a a."
Lão bá liên tục khua tay loạn xạ làm một đống ký hiệu ngôn ngữ, Hàn Băng nhìn một hồi liền hiểu y đang muốn thể hiện điều gì.
'Ta là người trông giữ nơi này, không biết các vị đến đây là có việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-chi-nu-kieu-ngao/2271195/chuong-243.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.