Cùng suy nghĩ với hắn chính là Vương Minh Nguyên, ánh mắt y nhìn Hàn Băng tràn đầy tò mò. Một nữ tử có thể nói ra kế hoạch dùng đàn làm dịu linh thú giống nàng, vậy cầm nghệ có thể siêu quần đến mức nào?
Hắn không nghĩ có thể lọt vào mắt xanh và đứng bên cạnh một nhân vật trên đỉnh kim tự tháp như Tư Đồ Vũ Thiên sẽ chỉ là một nữ tử bình hoa vô dụng thôi đâu!
Đối với những chất vấn, nghi ngờ cùng khinh thường của mọi người, Hàn Băng cũng không nóng giận không giải thích, hoàn toàn bỏ ngoài tai lời nói của những kẻ không quan trọng.
Trong trữ nạp giới của Hàn Băng cũng có một cây cổ cầm nhưng nàng sẽ không lấy ra trước mặt mọi người, dù sao vật thần kỳ như trữ nạp giới hoặc nhẫn không gian thật sự mang lại không ít tranh đoạt cướp bóc a! Trước khi có sức mạnh áp đảo tứ phương, nàng chắc chắn sẽ thu mình lại rồi từ từ lớn mạnh.
Vũ Cầm rất nhanh đã mang theo một cây đàn tranh trở lại, Tư Đồ Vũ Thiên ôm đàn đưa đến tay nàng, ánh mắt vẫn luôn tràn đầy dịu dàng và tin tưởng.
Hàn Băng nhận lấy ngọc cầm trong tay hắn, mặc dù không có nhiều thời gian để nhìn kỹ những chi tiết khắc trên mặt đàn nhưng nàng biết, ngọc cầm này chắc chắn có lai lịch không nhỏ.
Vừa ngẩng đầu lên nhìn vị trí của Tiểu Mã trên không trung, bên eo ngay lập tức bị siết chặt, cả cơ thể bị một sức mạnh ôm lấy, ngay sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-chi-nu-kieu-ngao/2271184/chuong-237.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.