"Ðể tiểu nữ đi cùng ngài." Hàn Ân Ý dịu dàng mỉm cười bước sát đến gần hắn hơn, không để hắn kịp từ chối đã nói tiếp.
"Chúng ta đi thôi, đừng khiến ngài ấy khó chịu lâu hơn."
"Ừm." Vũ Uy nghị cảm thấy từ chối một người vừa khuyên giải hắn thì thật không tốt đành chấp nhận.
Vương Minh Nguyên híp mắt nhìn nữ nhân tâm tư sâu sắc đen tối khẽ nhếch môi cười nhạt. Lợi dụng một người có hảo cảm với bản thân để thực hiện ý đồ riêng, thật đúng là một nữ nhân tâm địa sắt đá thâm độc mà!
"Hai vị bảo tiêu này có thể giúp bản điện hạ chuyển lời đến chủ tử của hai người một chút không?" Vũ Uy Nghị ôn hòa ôm quyền với Vu Cầm, Tố Phụng đang đứng canh bên ngoài.
"Ra là cửu hoàng tử Thiên Linh quốc." Tố Phụng giỏi ăn nói ngay lập tức mỉm cười đáp lại. "Ngài muốn chuyển lời gì đến chủ tử, Tố Phụng sẽ chuyển lại giúp ngài."
Hàn Ân Ý nhìn dung mạo mỹ lệ của Tố Phụng âm thầm nghiến răng ghen tỵ, hận không thể ngay lập tức phá hủy khuôn mặt so với nàng ta xinh đẹp hơn không ít kia, lại nhìn tên háo sắc đã biến thành hoa si bên cạnh tức giận, hơi dùng lực kéo tay áo của hắn nhắc nhở, ngoài mặt vẫn luôn giữ vẻ mỉm cười yếu ớt.
Mặc dù nàng ta sẽ không đáp lại tâm ý của hắn nhưng cũng không cho phép hắn ngay trước mặt nàng ta si mê người khác đâu!
Vũ Uy Nghị giật mình nhanh chóng phục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-chi-nu-kieu-ngao/2271178/chuong-232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.