Hàn Băng đau đến nhíu mày, bàn tay vô thức nắm chặt vạt áo của Tư Đồ Vũ Thiên, không khống chế được khẽ run một cái.
"Sau này, chỉ được phép rót trà cho ta thôi!" Nam nhân bá đạo không cho từ chối, ôm chặt nàng vào lòng.
Biết bản thân nếu không đồng ý sẽ tiếp tục bị cưỡng hôn, Hàn Băng chỉ có thể mím môi gật đầu chấp nhận.
Tư Đồ Vũ Thiên hài lòng mỉm cười, xoay người nàng lại, để lưng nàng tựa vào lồng ngực mình, hai tay ôm chặt Hàn Băng, tựa cằm vào vai nàng.
"..." Hàn Băng cứng ngắc như khúc gỗ, không dám động đậy, trái tim vẫn như cũ đập thình thịch.
Sợ đối phương nghe thấy tiếng trái tim mất khống chế của mình, Hàn Băng chỉ có thể cố gắng điều hòa hơi thở, lý giải sự mất khống chế này thành vừa rồi nàng bị thiếu không khí.
Tư Đồ Vũ Thiên vén phần tóc phía sau của Hàn Băng qua một bên, nghiêng đầu nhìn vành tai đỏ bừng của người trong lòng khẽ cười, khẽ động hôn lên cần cổ trắng nõn của nàng. " Rót trà cho ta đi."
Hàn Băng hít sâu một hơi chớp mắt nhìn thẳng phía trước, sau đó hành động nhanh chóng, rót đầy một ly trà cho hắn.
"Tay ta bận ôm nàng rồi, nàng đút ta uống đi."
"... ngươi đừng có được voi đòi tiên!" Hàn Băng liếc nhìn hắn khẽ mắng.
"Ta không muốn tiên, ta muốn nàng đút nước cho ta thôi! Băng Nhi, đút nước cho ta đi." Tư Đồ Vũ Thiên hôn lên sau tai Hàn Băng, lại khẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-chi-nu-kieu-ngao/2271167/chuong-225.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.