Mạnh vương thay đồ xong liền quay về Mạnh vương phủ, trước khi đi còn rối rít cảm tạ phu thê Trương Từ Hiểu.
Nghĩ thế nào hai người vẫn dám quay về đại sảnh. Ai nấy đều nhìn Tôn Từ Y và Trương Từ Hiểu bằng ánh mắt kì lạ. Thái tử đã nhanh chóng bình phục, hắn ta cho người dọn đồ ăn lên rồi sắp xếp chỗ ngồi cho mọi người.
Thái tử chỉ tay về phía Tôn Từ Y, cô bất chợt giật mình:
"Ngươi hãy ngồi cạnh Tề vương, chúng ta vẫn chưa biết nhiều về ngươi"
Tôn Từ Y khó chịu ngồi xuống đó, đến lượt Trương Từ Hiểu, thái tử dõng dạc tuyên bố:
"Trương Từ Hiểu, ngươi rất may mắn đấy. Ngươi sẽ ngồi cạnh ta"
Cả đại sảnh xì xào to nhỏ:
"Quả nhiên Trương Từ Hiểu là bị thái tử ghét rồi"
"Không biết thế nào nữa"
"Thái tử không thể động vào phu thê họ mà"
Hắn ta quắc mắt nhìn bọn họ, Tôn Từ Y che miệng cười. Với tính cách của Trương Từ Hiểu chắc chắn sẽ không để mình bị bắt nạt, đặc biệt là một "đống rác" như thái tử.
Trương Từ Hiểu mỉm cười nham hiểm:
"Quả thật thần rất may mắn, nếu thái tử điện hạ muốn dùng chút phát thuật sấm chớp yếu ớt của người để giở trò với thần, thần không chắc ở đây không xuất hiện băng tuyết"
"Ngươi..."
Vừa cảnh cáo xong Trương Từ Hiểu liền ngồi xuống một ghế trống cạnh Tôn Từ Y. Tôn Từ Y không hiểu nổi. Thái tử cười nhạt:
"Trương thiếu gia không phải chứ, nãy ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-cai-menh-nam-chinh-xin-dung-buoc/2661993/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.