Tôn Từ Y hứa sẽ tìm được ca ca Tiểu Ngôn quay về, Tiểu Ngôn tin tưởng cô, trong mắt cô bé Tôn Từ Y chính là hi vọng cuối cùng.
Trương Từ Hiểu ra lệnh:
"Người của phủ Tướng quân vào rừng, chúng ta phải tìm được cậu bé kia nhanh nhất có thể"
Tôn Từ Y đưa viên đá của mình cho Tiểu Ngôn:
"Giữ chặt nó, thứ này sẽ giúp muội được ấm áp. Ca ca muộn tên gì?"
"Huynh ấy tên Từ An"
Cố Nhược Nhiên bất chấp tiết trời lạnh lẽo bước ra ngoài cùng toàn bộ nô tài của mình:
"Đưa dân làng đến viên trang đi, đốt than giữ ấm cho họ"
Dân làng như được cứu, bọn họ đều cúi đầu đa tạ công chúa nhưng không ai di chuyển. Cố Nhược Nhiên ra vẻ trách móc Tôn Từ Y:
"Tôn tiểu thư cô cũng hay lắm, xảy ra chuyện lớn mà dám giấu giếm bổn công chúa"
"Công chúa tha tội, chỉ là bên ngoài trời lạnh mà sức khỏe người không được tốt" Tôn Từ Y cúi người
Cố Nhược Nhiên đưa mắt nhìn dân làng:
"Sao mọi người còn chưa đến viên trang?"
Một chàng trai trong số đó lên tiếng, ai cũng đồng tình với ý kiến của chàng ta:
"Thảo dân muốn đi tìm Từ An cùng mọi người. Đều là lỗi của thảo dân và những người trong làng khi không phát hiện đứa trẻ đó đã biến mất"
"Ta hiểu tấm lòng của các vị, nhưng xin hãy đến viên trang, việc tìm đứa trẻ cứ để bọn ta lo" Cố Nhược Nhiên dõng dạc: "Bởi vì trong rừng rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-cai-menh-nam-chinh-xin-dung-buoc/2661978/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.