Lạc Dụng đưa kiếm cho Tôn Từ Y: 
"Giờ đến lượt người" 
Tôn Từ Y không tự tin lắm, cô cầm lấy kiếm: 
"Ta thật sự có thể làm như ngươi sao?" 
"Tất nhiên ạ, ban đầu thuộc hạ cũng không tin tưởng mình có thể học được kiếm" Lạc Dụng mỉm cười 
Cố Nhược Nhiên bước ra: 
"Ta tưởng huynh sẽ tự mình dạy phu nhân chứ, sao lại biến thành Lạc Dụng rồi?" 
Trương Từ Hiểu không biết nói gì. 
"Công chúa" Lạc Dụng cúi đầu 
"Ta cũng muốn học, ngươi có thể dạy ta không?" Cố Nhược Nhiên nhìn Lạc Dụng, ánh mắt vô cùng kiên quyết 
"Điện hạ, Lạc Dụng đang dạy phu nhân ta" Thấy thị vệ của mình khó xử, Trương Từ Hiểu liền giúp giải vây 
"Vậy thì có sao đâu, học cùng nhau mà. Trước đây ta vẫn hay học như vậy. Lẽ nào Lạc thị vệ không muốn thừa nhận chúng ta học cùng một thầy sao? Sư phụ mà biết thì sẽ buồn đấy" 
Tôn Từ Y hối hận rồi, cô không nên viết nữ chính là kiểu người cứng đầu. Công chúa cứ muốn làm khó Lạc Dụng mà không biết hai người có mối quan hệ gì. 
Cố Nhược Nhiên cầm lấy một thanh kiếm khác trên giá. 
"Bắt đầu đi, phu nhân" 
Tôn Từ Y cầm thanh kiếm mà không biết phải làm sao. Nếu vung bậy bạ vài chiêu cô sợ bọn họ sẽ cười mình. Ở đây cô chính là người duy nhất không biết gì về kiếm pháp. 
Thấy phu nhân loay hoay, Trương Từ Hiểu đứng phía sau cầm lấy tay cô mà tùy ý điều khiển. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-cai-menh-nam-chinh-xin-dung-buoc/2661974/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.