Liên tiếp mấy ngày, Giang Vận không thấy bóng dáng Chiến Nhiêu xuất hiện quanh mình.
Khi người vẫn luôn xuất hiện bên cạnh mình đột nhiên biến mất, cảm giác trống trải và mất mát bao trùm lấy Giang Vận, như người chết đuối bỗng mất luôn cọng rơm cứu mạng cuối cùng, lại như thế giới bỗng chốc trở nên yên lặng, cô không thể nghe thấy được gì.
Mọi chuyện vẫn diễn ra như thường lệ, nhưng lại luôn cảm thấy thiếu một phần sắc màu.
Giang Vận tìm đủ mọi cơ hội, muốn tiếp cận Chiến Nhiêu hỏi xem rốt cuộc xảy ra chuyện gì.
Nhưng hoàn toàn không có thu hoạch.
Lúc ăn sáng, Chiến Nhiêu vừa nhìn thấy cô liền ngồi vào chỗ trống duy nhất trong bàn bốn người, cùng ba gã bạn học trò chuyện vui vẻ.
Trong giờ thể dục tập thể, nàng giơ tay chào hỏi, đối phương cũng vờ như không thấy.
Khi đến căn tin, cô muốn thanh toán phần của Chiến Nhiêu, đối phương để lại đồ nói không mua nữa.
......
Cô tranh thủ mọi cơ hội, mà Chiến Nhiêu lại như một đại sư phòng ngự, khiến cô thất thủ trên mọi mặt trận.
Lúc này Giang Vận mới lờ mờ nhận ra, những lần "vô tình" gặp gỡ trước kia của cô cùng Chiến Nhiêu, thật ra đều là Chiến Nhiêu cố tình tiếp cận, người khác muốn tiếp cận Chiến Nhiêu, không được sự cho phép của nàng, khó như lên trời.
Chỉ có một người ngoại lệ —— Diêm Khoát.
Diêm Khoát giống như con ruồi, Chiến Nhiêu đi đến đâu là hắn bay theo đến đó. Mà Chiến Nhiêu luôn lạnh lùng với mọi người, lại liên tiếp "đỏ mặt thẹn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nghich-thien-cai-menh-giu-lay-nu-chu/402131/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.